Thói quen thật là một viêc rất đáng sợ.
Tuy rằng Giản Già không muốn cho Thiển Thanh giặt quần áo kiếm tiền,nhưng ngày hôm sau nam tử này vẫn có thói quen dậy sớm, nhà Lâm KiếmGia nhỏ, phòng nhỏ chỉ có cái giường,thời tiết càng ngày càng lạnh,cholên mỗi người ngủ ở một bên giường, thật xa cách.
Giản Già bắt đầu có cảm giác khó chịu, chỉ thấy nàng nhíu mày, buổitối, Thiển Thanh liền muốn ôm mền xuồng đất ngủ,Thiển Thanh sợ Lâm KiếmGia đến tận xương tủy, cẩn thận chặt chẽ, có thể nói có chút rụt rè.
Về sau, Giản Già có bất mãn hay nôn nóng cảm xúc cũng không dám thểhiện ra, chính tâm mình có tia giao động, cũng có thể khiến cho nam tửkia nơm nớp lo sợ.
Cảm giác nam tử bên cạnh dậy chuẩn bị mặc quần áo, Giản Già duỗi tay ra kéo hắn, lấy mềm đắp lên ôm lấy.
“Thê…..Thê chủ?”
“Ân……”Giản Già ngáp một cái, chậm rì ngồi dậy” trời còn sớm ,ngươi ngủ tiếp một chút”
“ Chính là…….”
“Đừng lo lắng,về sau đến ta lo cho gia đình,không cần phải đi làm việc nặng, ngươi thân thể không tốt, hảo nghỉ ngơi cho tốt”.
Thiển Thanh thân thể không tốt không phải mới gần đây, hắn là lúc nhỏ đã bệnh, giống như…..hắn bị bán cho mình, hừ, chắc là do sợ nam tử nàyliên lụy cho cả nhà đi?
Cứ thế mặc quần áo, Thiển Thanh ở trong mền duy trình bộ dáng khôngdám động, Lâm Kiếm Gia mới đầu đối với mình từng có ôn nhu,chỉ tiếc quángắn, tính tình của nàng hay thô lỗ, sau lại hay động tay động chân vớichính mình như cơm bữa,Thiển Thanh rất sợ Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-gia-khuc/29363/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.