Trong tiểu viện đặt một cái nhuyễn tháp,vào lúc thời tiết tốt ThiểnThanh sẽ tựa vào trên nhuyễn tháp ôm tiểu Viên chơi đùa. Hôm nay lúcGiản Già từ bên ngoài trở về, Thiển Thanh đã tựa vào trên nhuyễn tháp mà ngủ. Giản Già đi đến gần nhìn Thiển Thanh đang ngủ, không tự giác lộ ra một nụ cười, sau đó cúi người ôm lấy hắn, thuận tay đem mỗ con thỏ lưumanh bám tại trên người Thiển Thanh không chịu đi xuống dưới ném vàotrong bụi cỏ.
Mức độ được sủng ái ngày càng kịch liệt giảm xuống làm mỗ con thỏ ai oán, ngay cả lỗ tai cũng cụp xuống.
Thiển Thanh từ sau khi có bầu thì rất ham ngủ, hơn nữa đều ngủ rấtsâu, bị Giản Già ôm trở về cũng không có bừng tỉnh, hô hấp an ổn. GiảnGià khẽ hôn một cái lên khóe miệng Thiển Thanh, sau đó lại ra phía trước chẩn bệnh.
Lâm Thủy Đườngviệc buôn bán cũng không phải là rất dồi dào, nhưng cứcách một lúc lại có không ít lão khách nhân, đều vì nghe danh lúc trướccủa Giản Già ở trấn Nam Kiều mà tới, nên cũng kiếm được không ít bạc,rất nhiều dược liệu hiếm là do Giản Già tự mình lên núi hái, nên chấtlượng tốt mà giá cũng rất vừa phải, nên có được tiếng tốt. Do đó LâmThủy Đường ở Lâm huyện cũng dần dần nổi danh.
Thấy trong điếm cũng không có khách, Tiểu Lục nhức đầu, nói với vẫnGiản Già còn ở lại trong điếm “Lão bản, hiện tại cũng không có việc gì,ngài nếu…… nếu muốn trở về thì…… để mình ta ở lại cũng không có việc gì, hắc hắc……”
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-gia-khuc/2910197/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.