Bởi vì không thể mua hiệu thuốc của Trần Ảnh, Giản Già chỉ có thể đi tìm ở một nơi xa hơn xem thử có chỗ nào thích hợp hay không. Lão bảnHồi Xuân Đường rất ngượng ngùng, Giản Già cũng không để ý, chuyện muabán này, quan trọng nhất là ngươi tình ta nguyện.
Lâm huyện là cái dựa vào bàng thủy thành trấn, góc chi trấn Nam Kiềutắc hơn đại chút , Giản Già đi dạo thật lâu mới ở một góc yên lặng nhìntrúng một tiểu điếm, trước mặt là một cái hồ, hơn nữa bởi vì nơi này hẻo lánh nên giá cũng không cao, thương lượng một chút, Giản Già liền quyết định mua.
Vấn đề cửa hiệu rốt cục đã được giải quyết. Thiển Thanh muốn đến xem, Giản Già bèn nhân ngày đi trả tiền mang theo Thiển Thanh đến. Quả nhiên là hắn rất thích nơi này, trên mặt luôn mang ý cười làm cho Giản Giàcũng không tự giác cũng trở nên cao hứng.
Đem ngân phiếu đưa cho người bán, sau khi đối phương nhận lấy lại dodự nói “Kỳ thật, cửa tiệm này không phải của chúng ta. Chủ của chúng ta. Ý ta là lão bản nơi này muốn gặp mặt người mua một chút. Ngươi…”
Giản Già không dấu vết nhíu mi, nói “Thật có lỗi, trong nhà chúng ta còn có việc, hôm nay không được.”
“Ai, sẽ không chậm trễ ngài bao lâu……”
“Chúng ta không quấy rầy nữa.” Nói xong, Giản Già liền lôi kéo ThiểnThanh chuẩn bị rời đi. Ngoài cữa lại đột nhiên có một nữ tử mặc đồ trắng tiến. Nữ tử này trong tay cầm một chiết phiến(quạt),bộ dáng rất là nhã nhặn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-gia-khuc/2910185/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.