Chương trước
Chương sau
Ngọn lửa ngập trời, Hỏa Thần Lô đại phát thần uy, hoàn toàn trấn áp ngọn lửa mà Lôi Uyên đánh ra, nước lửa tương khác, không có phân chia ưu khuyết tuyệt đối, chỉ xem bên nào mạnh hơn, mà bây giờ khẳng định là Hỏa Thần Lô đứng ở thế mạnh.

- Ha ha ha ha! Chơi lửa ở trước mặt bổn tọa, đúng là chơi lửa phỏng tay! Hỏa Thần Lô kiêu ngạo cười to, nó cùng phẩm tính như con lừa đê tiện, vô cùng biết ỷ mạnh hiếp yếu, nếu ở trước mặt Hồng Nguyệt thì khẳng định nó không dám rên một tiếng.

Lôi Uyên thiếu chút nữa giận điên, hắn đường đường là cường giả Cửu Anh tộc, lại bị một món Bảo khí xem thường!

Nhưng món Bảo khí này thật là cổ quái, còn biết tự biên tự diễn, giống như có sinh mệnh chân chính, linh hồn chân chính!

Vù!

Ngay lúc này, Lạc Nhật Cung bắn ra!

Đây chính là Bảo khí Hỗn Độn Cảnh, có được đặc hiệu nhất định, đó chính là cung bắn là tên tới, hoàn toàn bỏ qua không gian!

Trước kia thực lực Chu Hằng còn yếu, không đủ phát huy uy lực của món Bảo khí này - đương nhiên hiện tại cũng không thể, nhưng theo thực lực của hắn tăng mạnh, đã có thể phát huy được uy lực tăng vọt!

Lôi Uyên chỉ chớp mắt một cái, mũi tên đã bắn tới ngực hắn!

Hố đen phát uy, bắt đầu tự động cắn nuốt!

Nhưng mũi tên này quá nhanh, khi hố đen bắt đầu cắn nuốt lực lượng, thật ra mũi tên đã bắn tới người Lôi Uyên!

Phập! Hoa máu tuôn ra, mũi tên đã cắm vào người sâu ba tấc, nhưng cuối cùng cũng bị chặn lại - bị lực hố đen cắn nuốt cùng phòng ngự mạnh mẽ của bản thân Lôi Uyên! Trọng yếu nhất vẫn là thực lực Chu Hằng quá yếu, bằng không đổi thành một vị Hắc Động Vương khác giương cung bắn ra, cam đoan đã xuyên thủng tim Lôi Uyên!

Phụt!

Bảo khí Hỗn Độn Cảnh trên đời này có tổng cộng mấy món!

Lôi Uyên che vết thương lùi nhanh ra sau, vẻ mặt toát ra kinh hãi mãnh liệt!

Lạc Nhật Cung! Đó là Lạc Nhật Cung!

Bảo khí của Xạ Thiên Tiễn Tôn sử dụng năm đó, nhưng theo Xạ Thiên Tiễn Tôn ngã xuống, món Bảo khí này cũng không biết tung tích, không ngờ tới lại rơi vào tay Chu Hằng!

Trong truyền thuyết, món Bảo khí này có được đặc hiệu bỏ qua không gian!

Quả nhiên như thế, bằng không chỉ là Tuệ Tinh Đế bắn tên thì làm sao trúng vào hắn?

Không tốt!

Lôi Uyên bừng tỉnh, đặc hiệu của Lạc Nhật Cung chính là bỏ qua khoảng cách, hắn lại đi lui ra sau, vậy không phải rõ ràng là để cho Chu Hằng bắn thoải mái còn gì?

Vù! Vù! Vù!

Nhưng đã trễ, từng mũi tên thủy tinh bắn tới, trên người hắn lại tuôn ra những đóa hoa máu! Hơn nữa, tên thủy tinh này còn có đặc hiệu tự động trở về, thực lực Hắc Động Vương của Lôi Uyên còn không thể ngăn cản được!

Không phải không được, nhưng ít nhất cũng phải là cấp Hỗn Độn?

Còn tiếp tục như thế, hoặc là hắn bị tiêu hao đến chết, hoặc là chật vật bỏ chạy!

Nhưng đó đều không phải kết quả mà Lôi Uyên muốn!

Phản kích, hắn phải phản kích!

Lôi Uyên đánh về phía Chu Hằng, nhưng muốn kéo ra khoảng cách thì đơn giản, còn muốn lại gần nữa thì khó khăn!

Từng mũi tên không nhìn khoảng cách trực tiếp bắn trúng, mỗi một mũi tên đều mang theo lực lượng mạnh mẽ. Ngay cả Lôi Uyên cũng không dễ chịu, thân hình không ngừng bị ngừng trệ, hơn nữa Chu Hằng còn không phải cọc gỗ, chẳng lẽ hắn không biết chủ động kéo ra khoảng cách?

Lôi Uyên rất buồn bực, nói chiến lực chân thật, tuy rằng Chu Hằng rất biến thái nhưng vẫn không phải đối thủ với hắn. Nhưng lại bởi vì hắn ứng đối sai lầm, hiện tại lại rơi vào trạng thái quẫn bách bị người ta bắn đầy người!

Làm sao đây, còn tiếp tục nữa không phải là cách!

Ánh mắt của hắn chợt ngưng, thấy được Phong Liên Tình ở đằng xa đang vừa ăn vừa xem đến thú vị, trong lòng không khỏi nổi lên một ý.

Tuy rằng như vậy rất vô sỉ, nhưng cũng còn hơn là bị một tên tiểu bối, đặc biệt là huyết mạch hạ vị bắn liên hồi!

Hắn lập tức gập người, lao thẳng về phía Phong Liên Tình.

- Không biết xấu hổ! Chu Hằng khẽ mắng một tiếng, đường đường Hắc Động Vương lại đi xuống tay với võ giả Thiên Hà Cảnh nhỏ bé, đúng là không cố mặt mũi mà! Hắn bắn ra một mũi tên, muốn ngăn cản Lôi Uyên.

Nhưng tốc độ của Hắc Động Vương nhanh cỡ nào, chỉ lóe lên một cái, Lôi Uyên đã tới trước người Phong Liên Tình, một tay nắm cổ cô gái nhỏ. Hắn hừ lạnh, nhìn về phía Chu Hằng, nói: - Còn không ngừng tay?

- Lão già, ngươi còn biết xấu hổ hay không? Chu Hằng tức giận.

- Hừ! Đừng nói nhảm nữa, không muốn nó chết, dùng Lạc Nhật Cung để trao đổi! Lôi Uyên mang theo giọng tham lam nói, Lạc Nhật Cung đó, đây là Bảo khí cấp Hỗn Độn, ở trong tay một tên võ giả Tuệ Tinh Cảnh nhỏ bé này đã có thực lực mạnh mẽ như vậy, nếu để hắn sử dụng... còn không phải cường giả 9 động cũng có thể bị bắn chết?

Hắn đã nghĩ qua hay, tuy rằng thực lực Chu Hằng không kém hắn, nhưng dù so cũng là hai cảnh giới siêu cấp đại viên mãn thêm một cái cảnh giới đại viên mãn, chênh lệch thật sự tuyệt đối không quá lớn, dù cho hắn sử dụng Lạc Nhật Cung cũng tối đa tạo thành uy hiếp đến Chân Quân 5 động.

Nhưng như vậy đã đủ đáng sợ, Hắc Động Vương có thể uy hiếp được Chân Quân 5 động, còn muốn gì nữa?

Chu Hằng liếc hắn, lại nhắm Lạc Nhật Cung ngay vào Lôi Hoàng, nói: - Nếu như ngươi dám ra tay, ta liền giết con trai tiện nghi của ngươi!

Đậu! Tiểu tử này quá đáng chết, ngay cả uy hiếp người cũng còn muốn chiếm tiện nghị!

- Ngươi dám... Sắc mặt Lôi Uyên đại biến, đây là con duy nhất của hắn, hơn nữa sinh ra đã là huyết mạch hoàn toàn phản tổ, được trong tộc ký gửi hy vọng cực lớn!

- Vì sao ta không dám? Chu Hằng nhàn nhạt nói. - Ngươi dám dùng nữ nhân của ta để uy hiếp ta, vì sao ta không thể dùng con của ngươi để uy hiếp ngươi? Đúng là buồn cười, chẳng lẽ chuyện hay ho trên đời này đều phải bị ngươi chiếm hết mới đúng?

- Phi phi phi! Bổn cô nương không phải nữ nhân của ngươi, ngươi đừng có làm bẩn trong sạch của bổn cô nương! Phong Liên Tình lại kêu to.

Lôi Hoàng kinh sợ, hắn tận mắt thấy uy lực của Lạc Nhật Cung, ngay cả lão cha của hắn cũng bị bắn đến máu me tung tóe, nếu đổi thành hắn, chỉ sợ một mũi tên là đủ để lấy mạng nhỏ của hắn!

Cha ruột ơi, người nào là cha ruột mau đến cứu con đi! Nói không chừng lão cha tiện nghi này sẽ vì bảo vật mà không bận tâm tới tính mạng của hắn - một đứa con tiện nghi so sánh với một món Bảo khí cấp Hỗn Độn, căn bản không cần phải so sánh bên nào trọng yếu hơn!

Vẻ mặt Lôi Uyên không ngừng biến đổi, nếu hắn thả Phong Liên Tình ra, vậy sẽ không uy hiếp được nhược điểm của Chu Hằng, ngẫm lại mấy lần công kích dính phải vừa rồi, sắc mặt của hắn không khỏi trắng thêm vài phần!

Hắn không muốn lại bị bắn nữa!

Nhưng sự do dự đó lọt vào mắt Lôi Hoàng lại càng thêm hiểu lầm, quả nhiên không phải con đẻ mà, bằng không, vậy thì cần gì do dự? Mọi người đều có con tin, tự nhiên phải trao đổi thôi!

Lôi Uyên do dự thật ra có đạo lý, bởi vì lần này đến Bách Long Tinh không chỉ có mỗi hắn là cường giả cấp Hắc Động, tộc Cửu Anh còn điều động một vị Chân Quân 5 động! Hắn đang kéo dài thời gian, kéo cho đến khi vị cường giả kia đến!

Hắn là Hắc Động Vương, không thể trấn áp Chu Hằng, như vậy Chân Quân 5 động vẫn phải được chứ?

Cho nên, hắn phải kéo cho đến khi vị cường giả trong tộc đến đây.

- Ngươi thu cung trước! Lôi Uyên nói, đàm phán thôi, tới từng chút một, không vội.

- Ngươi thả người trước! Chu Hằng yêu cầu ngược lại, nơi này là Bách Long Tinh, là địa bàn của hắn! Địa bàn của ta đương nhiên ta làm chủ!

- Lạc Nhật Cung của ngươi có đặc hiệu bỏ qua khoảng cách. Ta thả người, căn bản không cản được ngươi, nếu ngươi đổi ý tiếp tục bắn thì sao? Lôi Uyên nhàn nhạt nói.

Bảo ngươi thả người thì thả người, ừ ừ ờ ờ làm gì, dù sao không phải là ngươi bị mũi tên chỉ vào!

Sắc mặt Lôi Hoàng trắng bệch, trong lòng tràn đầy sợ hãi. Bởi vì Lạc Nhật Cung đang nhắm vào hắn, nếu đột nhiên Chu Hằng tuột tay bắn ra thì sao đây?

Chu Hằng lộ ra vẻ lắng nghe, đột nhiên mỉm cười, nói: - Thì ra ngươi còn có hỗ trợ khác!

Lôi Uyên cả kinh, làm sao Chu Hằng biết được?

- Bởi vì ta đã cảm ứng được! Chu Hằng nhắm mắt lại. - Còn có, 3...2...1. Đến rồi!

Vù! Lời hắn vừa dứt, một bóng người đã lao vụt tới!

Hít!

Da mặt Lôi Uyên điên cuồng co quắp, Chu Hằng lại có thể cảm ứng được một vị Chân Quân 5 động giá lâm đây là năng lực gì? Nên biết ngay cả hắn cũng không cảm ứng được! Tên này thật là đáng sợ, nhất định phải diệt trừ!

Hắn lại nghĩ hơi quá rồi, bởi vì không phải là Chu Hằng cảm ứng được vị Chân Quân 5 động tộc Cửu Anh này, mà là Chu Hằng thu được Hồng Nguyệt truyền âm.

Vừa mới đến là Chân Quân 5 động tộc Cửu Anh, nhìn khoảng 60, mái tóc đỏ, dáng người to lớn, mắt sáng ngời có thần, như sẽ sáng lên.

Chân Quân 5 động, chạy tới chỗ nào cũng có thể xưng là cao thủ, cường giả!

Tự nhiên lão nhân này cũng cho là thế, hai tay hắn bắt sau lưng, ánh mắt chớp động không hài lỏng.

Hắn thu được Lôi Uyên xin giúp, nhưng khốn nạn là đối thủ lại chỉ là một tên Tuệ Tinh Đế! Khi vừa nhận được tin tức này, hắn quả thật có xúc động muốn giết người - không phải giết Chu Hằng, mà là giết Lôi Uyên!

Má nó một thân tu vi của ngươi tu luyện trên thân chó rồi hả?

Đường đường Hắc Động Vương mà cả Tuệ Tinh Đế cũng đánh không lại, còn phải xin hỗ trợ? Mặt mũi của tộc Cửu Anh cũng bị mất hết rồi!

Nhưng có cách nào, không nhìn mặt tăng cũng phải nể mặt phật, Lôi Hoàng còn ở đây mà! Tiểu bối nàđược huyết mạch cực thuần chánh, ngày sau có tiền đồ lớn, nhất định phải để ý!

Vì thế, hắn đã đến!

Vị cường giả này gọi là Lôi Kinh Thiên, tên rất khí phách, thực lực cũng quả thật bất phàm.

- Hả! Hắn nhìn thấy Lạc Nhật Cung trong tay Chu Hằng, trong ánh mắt toát ra vẻ suy tư, nhưng lập tức toát ra bất ngờ mừng rỡ, rõ ràng là hắn cũng nhận ra được Lạc Nhật Cung! Dù sao cũng là cường giả lâu năm, chỉ cần nhìn liền nhận ra, không giống Lôi Uyên bị bắn đầy mặt rồi mới lộn ký ức lôi ra.

- Buông cung ra, ngươi tự sát đi! Lôi Kinh Thiên chắp tay sau lưng, hoàn toàn bày ra khí phái tiền bối cao nhân.

- Chó má! Chu Hằng hừ một tiếng, nói: - Bếp lò, đốt cho ta!

- Hay là thôi đi, hình như lão già kia rất lợi hại! Tính đê tiện bắt nạt kẻ yếu của Hỏa Thần Lô lập tức phát tác, uy lực mạnh nhất của nó cũng chỉ là cấp bậc 5 động, hơn nữa ở trong tay Chu Hằng cũng còn chưa đạt đến.

Chu Hằng lắc đầu, nói: - Ngươi cứ thích tiện như thế, dù là về sau có tu thành thân người, vậy cũng là tiện nhân!

- Phì! Chu tiểu tử, ngươi đang sỉ nhục bổn tọa hả? Hỏa Thần Lô lập tức giận dữ.

- Quả thật là thế, ngươi muốn sao?

- Bổn tọa.... Bổn tọa... Bổn tọa đương nhiên là nhịn! Hỏa Thần Lô cười gượng, trình tự tu vi của Chu Hằng sắp đạt đến cấp bậc như nó, hơn nữa rõ ràng còn có thể vượt xa, đắc tội Chu Hằng cũng không được!

Hơn nữa, Chu Hằng đã hứa với nó còn phải đi Chu Tước tinh vực trộm dị hỏa, vậy thì càng thêm không thể đắc tội!

- Các ngươi... giỏi lắm! Lôi Kinh Thiên trầm giọng, một người một bếp lò này thật mặc kệ hắn mà đấu võ mồm, đúng là quá miệt thị hắn mà!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.