Trừ Thánh nhân, mặc cho ngươi thực lực cường đại, lĩnh ngộ pháp tắc thông thiên đêu vô dung, đều phải bị sinh lão bệnh tử quấy nhiễu, cho dù là Hỗn Độn Cảnh có được thọ nguyên lâu dài đến trăm vạn năm, nhưng chung quy cũng phải bụi về bụi, đất về đất!
Tuy nhiên, cường giả cũng sẽ không dễ dàng hoàn toàn tiêu vong như vậy: Có thể chuyển thế!
Chuyển thế tự nhiên không phải bỗng dưng là có thể chuyển, mà mỗi một lần chuyển thế đều sẽ tiêu hao hết một bộ phận thần thức. Trừ mấy thiên tài có hạn ra, có thể bù lại ở kiếp sau, những người khác đều là một đời không bằng một đời.
Thần thức quyết định năng lực lĩnh ngộ, còn bao gồm một bộ phận trí nhớ, bởi vậy tiêu hao thần thức là nguyên nhân làm cho một đời mới không đạt được tiêu chuẩn của đời trước, hậu quả của tu vi giảm xuống mang tới chính là giảm bớt thọ nguyên.
Kiếp này là Tuệ Tinh Cảnh có thể sống chừng 90 vạn năm, kiếp sau rơi xuống Thiên Hà Cảnh cũng chỉ có thể sống 70 vạn năm, sau đó lại rơi xuống Tinh Thần Cảnh, thì cũng chỉ có thể sống 50 vạn năm.
Nếu cộng hết lại vẫn có được thọ nguyên dồi dào, nhưng đối với vũ trụ vô tận mà nói, chỉ cần không phải là tồn tại vĩnh hằng, thì dù thọ mệnh có dài lâu bao nhiêu cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi!
Đạt tới Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt loại độ cao này, các nàng gần như có thể chuyển thế không tổn hao gì, tiếp cận với có được thọ nguyên vô tận, cùng thọ với thiên, cùng tồn tại với địa, nhưng các nàng cũng không phải Thánh nhân, nên còn phải trải qua cửa ải chuyển thế này.
Từ sinh mệnh cũ tiêu vong đến sinh mệnh mới sinh ra, rồi đến cường đại, trung gian này chẳng qua là thời gian vạn năm, nhưng trong 1 vạn năm đó lại cực kỳ suy yếu: nên hoặc là tìm một địa phương không người bế quan khổ tu, thẳng đến khôi phục thực lực mới xuất hiện; hoặc là có cường giả bảo hộ vượt qua thời kỳ suy yếu.
Thái Hư nhất mạch cho dù là mất đi Thánh nhân, nhưng bất luận là Hoặc Thiên hay Hồng Nguyệt đều có thể với sức một mình trấn áp chư thiên muôn đời, bởi vậy đương nhiên Hoặc Thiên không cần đi tới vũ trụ hoang vắng cái gì, chỉ cần đợi ở Thái Hư tinh vực là được rồi.
Thế nhưng sự tình chính là phát sinh từ chỗ này!
Hồng Nguyệt và Thiên Mệnh Chân Quân vì thánh vị, đúng là thừa dịp Hoặc Thiên ở vào thời kỳ chuyển thế suy yếu đánh lén nàng!
Tuy rằng Hoặc Thiên nắm giữ phù văn đáng sợ, nhưng đối thủ của nàng một là Chân Quân 8 động, người kia lại là đệ nhị cường giả Hỗn Độn Cảnh, so với thời kỳ nàng toàn thịnh cũng không kém bao nhiêu, sao nàng có thể địch nổi?
Vì thế, nàng ngã xuống thế gian!
- Kỳ quái! Không phải nói chỉ có Hỗn Độn Cảnh mới có tư cách thành Thánh, vậy Thiên Mệnh Chân Quân kia náo loạn như thế làm gì? Hơn nữa, không có tỷ thì Hồng Nguyệt chính là cao thủ đệ nhất, như thế nào nàng cũng ngã xuống Tiên giới chứ? Nghe xong Hoặc Thiên kể "chuyện xưa", Chu Hằng lại càng không hiểu ra sao.
- Sư huynh của ta có một môn công pháp cổ quái, có thể thông qua cắn nuốt cường giả để bù lại thiếu sót ở tu vi của mình! Hoặc Thiên lạnh nhạt nói.
Chu Hằng giật mình cả kinh, nói: - Tỷ là nói, hắn muốn ăn tỷ để bổ sung đầy đủ Tuệ Tinh Cảnh đại viên mãn, từ đó hắn đạt tới 9 động, rồi một lần nữa phá vỡ mà vào Hỗn Độn Cảnh?
- Không sai!
Thiên Mệnh Chân Quân tuyệt đối là một thiên tài, không phải thiên tài vốn không có tư cách được Thái Hư Thánh Nhân thu làm đệ tử, tuyệt không thể bởi vì hắn là 8 động mà xem thường hắn! Chỉ cần suy nghĩ một chút: thời gian hiện hữu của hắn thậm chí còn lâu dài hơn so với Hoặc Thiên, không biết đã chuyển thế bao nhiêu lần, tuy nhiên vẫn là 8 động không có rơi xuống, đủ để chứng minh thiên phú của hắn có đáng sợ dường nào!
Lúc trước chỉ vì hắn quá gấp, ở thời điểm Tuệ Tinh Cảnh không có đầm chắc cơ sở, kết quả vĩnh viễn dừng lại ở cảnh giới 8 động!
- Đó là công pháp gì mà lại tà ác như thế! Chu Hằng có phần khiếp sợ.
- Không biết, nhưng hết chín thành là đến từ Ma Hải! Hoặc Thiên ngẫm nghĩ, rồi nói.
Ma Hải!
Không sai, Âm Ảnh Tử Linh chính là thông qua cắn nuốt lẫn nhau mà cường đại, từ Tinh Thần Cảnh thấp nhất có thể nhanh chóng sinh ra Thiên Hà Cảnh, Tuệ Tinh Cảnh, thậm chí là Hắc Động Cảnh! Nhưng Âm Ảnh Tử Linh tuyệt đối không thể dạy cho Thiên Mệnh Chân Quân thủ đoạn như vậy, loại tồn tại này là chỉ biết giết chóc, sao có thể giao tiếp với sinh linh khác?
Không thể không nói, Thiên Mệnh Chân Quân tuyệt đối là thông minh, không ngờ để hắn nghiên cứu ra pháp môn như vậy, có thể cắn nuốt cường giả để bù vào chỗ thiếu sót của mình!
Đáng tiếc, tồn tại cường đại hơn hắn trên đời này lại có mấy người, sao có thể dễ dàng thuận lợi?
Vì thế hắn đã đặt đối tượng săn giết vào thân nhân của mình!
- Cho nên hắn kết hợp với Hồng Nguyệt, hai người liên thủ đánh lén tỷ ư? Chu Hằng nói.
Hoặc Thiên ngừng lại một chút, nói: - Là sư huynh ta dùng thánh vị mê hoặc Hồng Nguyệt! Tuy nhiên, nghịch đồ kia dám thí sư, tuyệt đối không thể tha thứ!
Chu Hằng gật đầu: bất kể Hồng Nguyệt là bị Thiên Mệnh Chân Quân nói động như thế nào, nhưng phản bội sư phụ lại là sự thật không thể chối cãi! Phản đồ nhất định phải trả giá thật lớn, chỉ có điều là... hắn bị kẹt ở giữa, thật sự rất làm khó người ta mà!
Tuy nhiên xem theo chuyện xảy ra về sau, có lẽ Hồng Nguyệt cũng là người bị hại!
Đối với Thiên Mệnh Chân Quân mà nói, Thái Hư tinh vực cũng chỉ có hai người thích hợp bị hắn cắn nuốt, một là Hoặc Thiên, một người khác là... Hồng Nguyệt!
Vì thế, hắn làm lại một sách, ở thời điểm Hồng Nguyệt chuyển thế liền đánh lén, dẫn tới Hồng Nguyệt ngã xuống... Đương nhiên, hắn vẫn không được như nguyện, bằng không hắn đã sớm bổ sung đầy đủ chỗ thiếu sót, tiến quân vào Hỗn Độn Cảnh!
Ngay cả Hồng Nguyệt đều tự thừa nhận cùng giai chiến một trận không phải đối thủ của Thiên Mệnh Chân Quân, đủ thấy thiên phú võ đạo của người này! Khi hắn đánh vỡ trói buộc của Hắc Động Cảnh tiến vào Hỗn Độn Cảnh, nhất định có thể lấy được đột phá cực lớn, trở thành cường giả tiếng tăm lừng lẫy ở Minh giới!
May mà, hắn lại thất bại!
Đương nhiên nửa đoạn chuyện sau về Hồng Nguyệt chỉ là phỏng đoán, có đúng như thế hay không về sau trở về còn phải tìm Hồng Nguyệt hỏi cho rõ.
- Tuy nhiên, làm sao tỷ biết Thiên Mệnh Chân Quân nắm giữ thủ đoạn này? Chu Hằng hỏi.
- Hắn không phải là đối thủ của ta, dưới ép hỏi của ta, tự nhiên chỉ phải nói cho ta biết! Hoặc Thiên lạnh nhạt nói.
Hoặc Thiên vốn chính là đệ nhất cường giả trong Hỗn Độn Cảnh, lần này sau khi thành Thánh tự nhiên càng thêm thế không thể đỡ, xông vào Thái Hư tinh vực đánh hạ Thiên Mệnh Chân Quân thật quá dễ dàng như đùa bỡn một đứa trẻ!
- Hắn đã chết? Chu Hằng hỏi.
- Chết rồi! Hoặc Thiên gật đầu, nhưng lập tức nhíu đôi chân mày liễu, nói: - Trên thân sư huynh ta này dường như còn cất giấu bí mật gì đó, nhưng khi ta lục soát thần thức hắn thì mới vừa tiếp xúc, thần thức của hắn liền tự mình tiêu vong, không dò ra được bí mật gì!
Ngay cả Hoặc Thiên đều phải dùng chữ bí mật nói ra, thì chuyện này nhất định không tầm thường!
- Ngươi có theo ta về Thái Hư tinh vực không? Hoặc Thiên đột nhiên hỏi. Hiển nhiên nàng không muốn nói tiếp về đề tài này, với nàng mà nói đó cũng không phải là hồi ức tốt đẹp gì.
Chu Hằng lắc lắc đầu, nói: - Ta phải về Long Vực, nơi đó còn có một ít chuyện ta cần làm xong! Tuy nhiên tỷ yên tâm, chờ ta bốn đại cảnh giới đều đạt tới siêu cấp đại viên mãn nhất định sẽ tới đó tìm tỷ! Đến lúc đó, tỷ chính là vợ ta!
- Ha ha ha ha... Chờ ngươi có thể đánh thắng ta rồi nói sau! Hoặc Thiên cười to. Mặc dù không có đáp ứng Chu Hằng, nhưng cũng không có cự tuyệt.
- Ta nhất định sẽ đánh thắng tỷ!
- Vậy ta sẽ ở tại Thái Hư tinh vực chờ ngươi đến!
- Một lời đã định, vỗ tay làm bằng!
"Bốp!" Hai người vỗ tay nhau, Chu Hằng lập tức cười, nói: - Tuy nhiên chúng ta xa cách đã lâu như vậy, không bằng trước để ta thơm nàng một cái, thu chút lợi tức!
- Cút!
Chu Hằng lại bị một chân đá bay ra ngoài. Lúc này Hoặc Thiên đúng là động nộ rồi, một chân đá ra thật không nhẹ, trực tiếp đá cho Chu Hằng bay xa hơn mười dặm, lúc này mới để hắn vạch một đường cong rớt xuống.
Lập tức một cảm giác bất an đánh úp lại, Chu Hằng cấp bách nhảy vọt thân hình lên, "vù vù vù...", mười mấy đạo công kích lập tức đánh vào khoảng không!
- Ha ha ha! Thì ra là đám nhãi con các ngươi, dám vào lúc này làm chuyện đánh lén! Chu Hằng cười to nói. Đánh lén hắn chính là mười mấy con Tử Linh! Hắn đang định vận chuyển Thôn Phệ Phù Văn xử lý đám Tử Linh kia, thì lại biến sắc, từ sương mù trên vùng trời Ma Hải chợt hiện ra rất nhiều Âm Ảnh Tử Linh!
Hàng ngàn hàng vạn!
"Vù vù vù...", Tử Linh từ trong Ma Hải bắn vọt ra, bổ nhào tới hướng Chu Hằng.
Những Tử Linh này tồn tại có nghĩa là giết chết sinh linh!
Tử Triều!
Ánh mắt Chu Hằng chợt ngưng trọng. Tiểu đội thứ 9 cũng bởi vì Tử Triều mà toàn quân chết sạch. Tuy rằng lần đó là bị một đại nhân vật của quân bộ làm hại, nhưng đồng dạng Tử Linh cũng phải gánh một phần trách nhiệm.
- Chu Hằng, trở về! Bên kia, với thị lực của Hoặc Thiên tự nhiên cũng thấy rõ, lập tức đẩy tay phải ra, một mảng hoa đào nở rộ, bày ra khắp khu vực gần mười dặm dưới chân Chu Hằng.
"Ầm!" Dưới hoa đào bao phủ, trong nháy mắt Âm Ảnh Tử Linh bị diệt toàn bộ!
Chung quanh Chu Hằng lập tức trống rỗng. Thực ra hắn có ánh sáng thiên hà, cũng không e ngại Tử Linh, nhưng Hoặc Thiên lại không biết, thấy hắn rơi vào trùng vây tự nhiên trước tiên liền ra tay cứu viện.
Nhưng mà, chỉ trong nháy mắt, Âm Ảnh Tử Linh nhào ra tiếp liền lắp đầy khu vực trống rỗng kia!
- Tử Triều siêu cấp! Chu Hằng biến sắc, đây cũng không phải là Tử Triều loại hình lớn: Tử Triều loại hình lớn cũng không có dày đặc Tử Linh như vậy, chỉ có Tử Triều siêu cấp mới có thể giải thích!
Số lượng 10 vạn là Tử Triều loại nhỏ, 100 vạn là loại trung, 1000 vạn là loại hình lớn, mà chỉ có hơn ức mới có tư cách xưng là Tử Triều siêu cấp! Nhưng hơn ức cũng không phải cực hạn, có khả năng tới mấy ức, cũng có thể một tỉ thậm chí mấy tỉ!
Chu Hằng liền lập tức quay đầu bỏ chạy, tế ra vòng thiên hà. Dưới ánh sáng thần thánh chiếu rọi, bất kỳ Tử Linh nào chạm vào đều giống như bông tuyết bay vào đống lửa, tan rã sạch sẽ!
Cách đó không xa, Hoặc Thiên không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc!
Thần kỳ như vậy, dù là nàng cũng không có khả năng làm được!
Có thể làm cho một vị Thánh nhân mạnh nhất lộ ra vẻ mặt kinh hãi, việc này quả thật có cảm giác thành tựu a! Tốt nhất còn có thể hôn một cái, vậy là hoàn mỹ! Trong dòng suy nghĩ miên man, Chu Hằng về tới trên bờ, nói: - Tỷ trở về tọa trấn đại cục, nơi này để ta ngăn chặn!
Nàng chính là Thánh nhân mạnh nhất, có nàng ở đó sẽ có người làm chủ, có thể ổn định quân tâm!
Hoặc Thiên khẽ nhíu đôi mày liễu, nàng lo lắng để một mình Chu Hằng ở lại chỗ này, dù sao Chu Hằng mới chỉ là Tuệ Tinh Cảnh!
- Yên tâm! Ta là loại người cậy mạnh lung tung này sao? Chu Hằng cười nói tạo cho nàng cảm giác tự tin.
Hoặc Thiên không do dự nữa, thân hình nhoáng lên một cái, đã biến mất hình dáng.
Tử Triều quan hệ trọng đại, một khi mất đi khống chế, thì sẽ tạo thành phá hủy vô cùng đáng sợ!
Chu Hằng hào hùng sinh nhiều, ánh sáng thiên hà hoàn toàn mở ra, trong phạm vi mười trượng quanh thân hắn hoàn toàn trở thành cấm địa của Tử Linh, dưới ánh sáng thiên hà chiếu rọi, dù là Tử Linh Tuệ Tinh Cảnh cũng khó trốn khỏi vận mệnh chết đi!
Theo tu vi tăng tiến, ánh sáng thiên hà bao phủ phạm vi cũng không có biến hóa, nhưng uy lực lại tăng lên không ít!
Đối mặt với ánh sáng thần thánh, tất cả Âm Ảnh Tử Linh đều lựa chọn nhượng bộ lui binh. Chúng theo bản năng sợ hãi ánh sáng này, nhưng Chu Hằng lại cực kỳ không nói đạo lý, không ngừng đấu đá lung tung, muốn với sức một mình ngăn chặn con nước lớn Tử Linh này!
Nhưng đây nhất định chỉ là ảo tưởng tốt đẹp, số lớn Tử Linh giống như nước sông gặp phải tảng đá lớn, rồi phân ra xẹt qua từ hai bên Chu Hằng, tiếp tục đi tới. Cho dù là Chu Hằng đấu đá lung tung tạo thành hủy diệt rất khả quan, nhưng ở trong Tử Triều to lớn như thế, quả thật giống như hòn đá nhỏ rơi xuống văng lên bọt nước, hoàn toàn bé nhỏ không đáng kể!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]