Chương trước
Chương sau
Thân hình lóe lên, đám Chu Hằng đã xuất hiện giữa một mảnh rừng núi, nhưng cụ thể là chỗ nào thì hoàn toàn không biết.

Sắc mặt của Chu Hằng rất khó coi.

Tuy rằng hắn không bị thương gì, nhưng tâm tình lại khó chịu hơn bất cứ lần bị thương nào.

- Đậu cái mụ nội Đông Phương Văn Long, Lư đại gia không xong với mày đâu! Con lừa đen há miệng liền mắng. - Ỷ thế hiếp người, bổn tọa trù mày mỗi ngày 100 lần, chết chìm trong hầm câu!

- Gâu! Gâu gâu gâu! Gâu gâu gâu gâu gâu!

Tiểu Hỏa thì nhe răng múa vuốt, tuy rằng nó bị một đá của Đông Phương Văn Long, nhưng thể chất khủng bố của nó không hề phải sợ bị tổn thương gì.

Nhìn hai tên này chửi mắng độc ác, tâm tình của Chu Hằng lại tốt hơn một chút, hắn vùng dậy gầm to lên trời, phát ra tiếng thét dài như rồng ngâm.

Tức giận cũng vô ích!

Thực lực mới là lẽ phải, thực lực mới có thể giải quyết vấn đề!

- Chu tiểu tử, chúng ta còn về học phủ không? Con lừa đen mắng mệt mỏi, quay sang hỏi Chu Hằng.

- Về! Đương nhiên về!

Chu Hằng không chút do dự nói.

Dù là Đông Phương Văn Long cũng không dám giết người trong học phủ! Hoặc nói là, không có tuyệt đối tất yếu hắn sẽ không giết người, dù tính hắn là cháu của Viện trưởng học phủ cũng không dám làm bậy đến cỡ này.

Hắn chỉ là ngạo mạn, nhưng không phải kẻ ngốc, làm đến quá đáng, gia gia của hắn bảo vệ được hắn, nhưng nhất định phải nhường ra một ít lợi ích để bình ổn các Phó viện trưởng rục rịch!

Mà trải qua trận chiến vừa rồi, tuy rằng mặt ngoài là Chu Hằng toàn thua, nhưng Tinh Thần Hoàng chống lại Tinh Thần Đế, đặc biệt là Tinh Thần Đế bậc cao như Đông Phương Văn Long, Vương giả trong võ, có thua cũng là quá bình thường.

Nhưng tổ hợp một người hai thú lại có thể làm Đông Phương Văn Long bị thương nhẹ, càng có thể trở ra toàn thân, điều này đủ làm tầm quan trọng của Chu Hằng tăng lên một cấp bậc! Mà Đông Phương Văn Long náo ra động tĩnh lớn như vậy, cũng nhất định sẽ bị học phủ trừng phạt. Nặng nhẹ là chuyện khác, nhưng về sau muốn đối phó Chu Hằng cũng sẽ không thể tùy ý làm càn như thế!

Dù sao Đại Hà Học Phủ không phải Đông Phương gia hắn mở ra!

Mấu chốt nhất, là nếu từ nay về sau Chu Hằng không về Đại Hà Học Phủ, sẽ coi như là nhận thua!

Hắn vẫn luôn kiên trì người có thể thua, nhưng trong lòng không thể có ý niệm thua, không đấu lại Tinh Thần Đế là rất bình thường, nhưng nếu sợ đến mức không dám gặp mặt đối phương, coi như phá hủy lòng vô địch của hắn!

Mất đi lòng vô địch, hắn tu luyện còn có ý nghĩa gì!

- Bây giờ đi về có nguy hiểm quá không? Không bằng chờ chúng ta cũng tu luyện tới Tinh Thần Đế rồi đi tìm tên khốn kiếp kia! Con lừa đen không phải hạng nén giận, nhưng cũng biết thực lực giữa bọn họ cùng và Đông Phương Văn Long có chênh lệch quá xa.

Không nói đâu xa, sau lưng người ta là Viện trưởng gia gia Đại Hà Học Phủ cũng đủ đè bẹp bọn họ!

- Có một số chuyện chỉ có một không thể có hai! Chu Hằng lắc đầu. - Nếu như vừa rồi Đông Phương Văn Long có thể trấn áp ta, như vậy tự nhiên có gia tộc hắn làm chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Nhưng chúng ta lại trốn thoát, còn làm ra phản kích, để chúng ta nắm giữ chủ động!

- Khẳng định Đại Hà Học Phủ không phải bền chắc như thép, bên trong tranh quyền đoạt lợi, tràn đầy xung đột lợi ích! Ta ước chừng, chuyện này sẽ bị người cố ý tuyên truyền ra, dùng để bôi nhọ Đông Phương gia. Còn chúng ta trở thành "anh hùng", sẽ không thể tùy tiện đụng tới!

- Ngay cả Đông Phương Văn Long còn muốn xằng bậy, người lớn đằng sau hắn cũng sẽ bảo hắn nhẫn nhịn! Dù sao, tuy rằng chính Viện trưởng có quyền lực rất lớn, nhưng có thể chống đỡ được mấy Phó viện trưởng? Ba người? Năm người?

Con lừa đen lập tức mặt mày hớn hở, nói: - Vừa nghe ngươi nói như thế, bổn tọa liền yên lòng! Con bà nó, cái gì đệ nhất cao thủ học phủ, bị một cái phù văn của Lư đại gia liền cố định, đánh cho không có sức chống trả!

Chu Hằng cười ha ha, con lừa này là không biết xấu hổ nhất! Tuy nhiên lần này con lừa đê tiện không có nói quá, hiện tại nó chỉ suy ngẫm ra một chút ảo diệu của phù văn, nếu có thể đạt đến độ cao như Hoặc Thiên, vậy thì đừng nói Đông Phương Văn Long, chỉ sợ ngay cả cường giả Hắc Động Cảnh cũng có thể đấu một trận!

Chỉ là con lừa đê tiện này không có lực huyết mạch gì, làm sao đột nhiên lại lĩnh ngộ ra hai cái phù văn vậy chứ?

Chẳng lẽ vẫn là Thiên Địa Quả?

Đáng tiếc Hoặc Thiên không có ở đây, bằng không Chu Hằng nhất định phải hỏi kỹ càng, rốt cuộc Thiên Địa Quả này là vật gì, đơn giản tăng lên tu vi thì cũng thôi, làm sao lại tự dưng hình thành phù văn!

Tuy rằng phù văn này không đầy đủ, nhưng Chu Hằng đã có thể khẳng định, trình tự hai cái phù văn này sẽ không yếu hơn cái mà Hoặc Thiên tặng cho hắn trước kia. Có thể thấy nếu bù đắp hoàn chỉnh hai cái phù văn này, nói không chừng con lừa đen thật có cùng một gốc khác với Hoặc Thiên.

Không ai dám chắc, tương lai con lừa đê tiện này sẽ lại đột nhiên có được phù văn thứ ba, thứ tư, thứ năm!

Vừa bắt đầu là tự dưng lại xuất hiện hai cái!

- Đi về!

Nhưng mà lần thuấn di này, con lừa đen đã liều mạng, một hơi chạy ra khỏi Đại Hà Học Phủ xa vạn dặm, hơn nữa đi vào trong rừng núi hoang vắng, có yêu thú cấp bậc Tinh Thần Đế thường lui tới, có con bọn họ đánh thắng, có con thì đánh không lại, bị đuổi giết cả đường.

Sau khi rời núi, bọn họ mới lấy ra Vân La Chu mà chạy, tăng tốc độ tối đa, tốn nửa ngày mới về đến được Đại Hà Thành.

Trận chiến giữa Chu Hằng và Đông Phương Văn Long quả nhiên được truyền bá sôi trào.

Rất nhiều phiên bản, có quá đáng nhất chính là Chu Hằng đại chiến 300 hiệp với Đông Phương Văn Long, ngươi một đấm ta một đá, đánh cho Đại Hà Học Phủ bị khuyết một góc, lúc này mới bị cao tầng học phủ ra mặt ngăn cản.

Nhưng bất luận là phiên bản nào cũng đều thổi phồng Chu Hằng lên thật cao, nghiễm nhiên là quái vật cấp bậc nghịch thiên, nhất định tương lai có thể chiến thắng Đông Phương Văn Long!

Thẳng đến lúc này, Chu Hằng mới chính thức hiểu được địa vị của Đông Phương Văn Long ở trong lòng mọi người.

Đông Phương Văn Long là thiên tài, Vương giả trong võ duy nhất trong 10 vạn năm qua!

Dựa vào bốn chữ Vương giả trong võ cũng đủ để đẩy hắn lên thần đàn!

Có lẽ mấy vạn năm qua Độ Dương Tinh cũng từng có Vương giả trong võ thứ hai thậm chí thứ ba, nhưng Vương giả trong võ chỉ là một loại tư chất, không có nghĩa sinh ra đã vô địch, nói không chừng trong quá trình trưởng thành đã chết non.

Nói tóm lại, bởi vì Đông Phương Văn Long là Vương giả trong võ, làm cho hắn trở nên vô cùng đặc thù, càng được Đông Phương gia tộc tạo lập nên uy danh một đời Chiến Thần - đương nhiên là phải sau khi hắn đột phá Thiên Hà Cảnh.

Chu Hằng một đường đi từ Phàm giới lên đây, đặc biệt là ở Tiên giới, bởi vì mọi người đều tập trung trong 49 Tiên Thành, hắn gặp qua quá nhiều Vương giả trong võ, hồn nhiên không thấy có gì kỳ lạ, nhưng trên thực tế Vương giả trong võ thật là rất dữ dằn!

Bốn chữ này, đại biểu cho nghiền ép võ giả cùng cảnh giới!

Một khi để cho Đông Phương Văn Long đột phá vào Thiên Hà Cảnh, vậy hắn chính là vô địch Thiên Hà Vương, theo tu vi tăng lên sẽ còn vô địch Thiên Hà Hoàng, vô địch Thiên Hà Đế!

Độ Dương Tinh cũng chỉ có Thiên Hà Đế, vô địch Thiên Hà Đế có nghĩa là vô địch cả hành tinh, dù cho dùng chiến thuật biển người cũng cần không biết bao nhiêu máu tươi mới san bằng được.

Bởi vậy, Đông Phương gia đã bắt đầu tạo thế từ rất sớm, đắp nặn Đông Phương Văn Long thành Chiến Thần đương đại, như vậy ngày sau lên đỉnh hô to, tự nhiên lòng dân hướng tới, dĩ nhiên sẽ thành lãnh đạo Độ Dương Tinh, đẩy quyền thế của Đông Phương gia lên đến độ cao mới.

Đối với việc tạo thế như vậy, thế lực khác cũng không có cách nào, Vương giả trong võ không phải là giả dối, trừ khi bọn họ có thể thừa dịp Đông Phương Văn Long chưa trưởng thành mà xử lý hắn! Nhưng Đông Phương gia bảo hộ Đông Phương Văn Long cực tốt, tên này cơ bản không có rời khỏi Đại Hà Học Phủ, làm sao mà giết?

Hiện tại cơ hội đã tới!

Chu Hằng đấu một trận với Đông Phương Văn Long còn có thể trở ra toàn thân, thậm chí còn làm Đông Phương Văn Long dính máu, mà cảnh giới của hắn thì sao? Chẳng qua là Tinh Thần Vương thôi!

Khẳng định không phải một nhà thế lực tuyên truyền, mà là mấy nhà hào môn liên thủ, không ai thích thấy có một nhà độc đại!

Phá đi kim thân của Đông Phương Văn Long, làm cho đối phương mất đi lòng người hướng tới, không thể thu nhận thủ hạ trong Đại Hà Học Phủ, đây là chuyện vô cùng trọng yếu!

Lòng người, có đôi khi không chút tác dụng, có đôi khi lại cực kỳ trọng yếu!

Một đường Chu Hằng nghe người ta thảo luận, thế mới biết trong lúc hồ đồ mình đã đánh vỡ quầng sáng vô địch của Đông Phương Văn Long, tuy rằng hắn là người chạy trối chết, hơn nữa còn là dựa vào phù văn Thuấn di của con lừa đen!

Hiện tại... Không cần phải lo lắng về mặt an toàn, ngoài Đông Phương gia tộc, tất cả thế lực lớn ở Đại Hà Học Phủ đều sẽ bảo hộ hắn, bởi vì hắn đánh vỡ quầng sáng của Đông Phương Văn Long.

Chu Hằng không cần người khác bảo hộ, chỉ cần Đông Phương gia tộc quản lý được con chó điên nhà bọn họ là được rồi.

Nhưng đã kết thành thù với Đông Phương gia tộc, Đông Phương Văn Long sẽ không thể "ỷ lớn hiếp nhỏ", nhưng khẳng định bọn họ sẽ phải ra người khác tới xử lý Chu Hằng, khôi phục quầng sáng trên đầu Đông Phương Văn Long.

Chu Hằng đột nhiên tràn đầy chờ mong với hoạt động thám hiểm vào 1 tháng sau, nếu thật sự là đi chiến trường thượng cổ, sẽ là cơ hội tốt nhất để tăng lên thực lực.

Hắn trở về chỗ ở trong học phủ, trên đường đi, người gần đó đều toát ra ánh mắt kính sợ hắn, ở nơi này cũng chỉ là Tinh Thần Vương mà thôi, ai dám không kính nể một người có thể chống chọi với đệ nhất Tinh Thần Đế!

Bên phía học phủ phái người tới an ủi hắn, cam đoan tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện tương tự như Đông Phương Văn Long, cũng đưa cho hắn một ít Tử Dương Đan để bồi thường - Tử Dương Đan có thể đẩy nhanh tích lũy linh lực cho võ giả Tinh Thần Cảnh, coi như đồ khá tốt.

Về phần Đông Phương Văn Long, nghe nói bị cao tầng học phủ mắng một chập, còn khấu trừ tất cả tài nguyên tu luyện trong 10 năm tiếp theo!

Trừng phạt như vậy hoàn toàn là không đau không ngứa, Đông Phương Văn Long vốn là thiên kiêu Đông Phương gia, dù cho không có học phủ cung cấp thì hắn vẫn có được đầy đủ tài nguyên tu luyện. Hơn nữa, hiện tại hắn đã đạt đến 8000 tinh, cho dù hắn là Vương giả trong võ cũng gần đạt đến cực hạn, tiếp theo là đột phá Thiên Hà Vương, đã không cần tài nguyên tu luyện gì để tăng lên tích lũy linh lực.

Chu Hằng không có nói gì, dù cho hắn cáo trạng hộc máu thì có ích gì chứ, có Đông Phương gia tộc che chở, Đông Phương Văn Long căn bản sẽ không rụng một sợi tóc!

Hơn nữa, hắn cũng không có ý mượn tay người khác, thù của mình đương nhiên phải tự mình báo lại mới sảng khoái!

Hắn thừa cơ dò xét tin tức từ đối phương, chứng thật một tháng sau tiến hành hoạt động thám hiểm đúng là đi chiến trường thượng cổ.

Đây là một cái cơ hội!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.