Chương trước
Chương sau
Thời gian thấm thoắt, 3 triệu năm trôi qua, cái gì đều đã cảnh còn người mất.

Đối với hai vị nữ hoàng Hồng Long, Lam Long mà nói, có lẽ ngủ say mấy triệu năm chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhưng điều này cũng không thể thay đổi sự thật năm tháng biến thiên. Đặc biệt là Tiên giới đại vỡ nát triệu năm trước, giết hết gần như mọi sinh linh tiền sử.

Long tộc tự nhiên cũng không thể may mắn thoát khỏi!

Bởi vậy hai vị Long Hoàng hiện tại tâm nguyện duy nhất chính là tìm được Long Đế và ba vị Long Hoàng khác, cùng nhau phi thăng Minh giới. Bọn họ đã sớm là siêu Sáng Thế Đế, tiến thêm một bước phi thăng Minh giới cũng không phải việc khó.

Nhưng Lam Long nữ hoàng bị đánh ngốc, khi thì thanh tỉnh lúc lại giống đứa trẻ, muốn nàng đi tìm người hiển nhiên không thích hợp! Mà Hồng Long nữ hoàng lại càng không cần phải nói, trời sinh lười biếng, chuyện thích hợp nàng nhất chính là nằm ngủ!

Bởi vậy, các nàng... chuẩn xác mà nói là Hồng Long nữ hoàng đem nhiệm vụ này giao phó cho Chu Hằng. Ai bảo hắn là Thánh Dược sư chứ, giao du khẳng định rộng rãi, do hắn hứa hẹn hỗ trợ luyện chế đan dược bậc cao, không sợ người trong thiên hạ không động lòng.

Hai nữ nhân không chịu trách nhiệm này!

Bên đống lửa, Chu Hằng vừa ăn thịt nướng vừa nhủ thầm trong lòng. Nhưng cùng với để hai vị Long Hoàng này ở bên ngoài giày vò, vẫn là đem các nàng khống chế trong phạm vi có hạn tương đối tốt.

Dù sao, luyện đan đối với hắn mà nói rất đơn giản, cho người tìm kiếm, lưu ý vị trí của Long Đế, Long Hoàng cũng chỉ là chuyện một câu nói.

Nhưng Ngự Long Điện trải qua nhiều năm như vậy mới phát hiện, vùng đất lửa cũng là bởi vì Thiên Kinh xuất thế mới đưa tới coi trọng, muốn tìm được bốn người khác của Long tộc cũng không dễ dàng! Nhất là tinh hải mờ mịt, chẳng lẽ phải đi liên hệ cường đạo tinh hải?

Trong lúc nhất thời, hắn suy nghĩ miên man, ngay cả ăn thịt đều quên.

- Có phải là lại nhớ đôi hoa tỷ muội kia không? Dương Lan Hinh cắn tai Chu Hằng nói, còn ghen tị dùng tay thon ở bên hông của hắn véo một cái: - Yên tâm đi, các nàng không bao lâu nữa khẳng định sẽ chạy tới tìm ngươi!

Chu Hằng cười khổ một tiếng, hắn nào có nhớ nhung tỷ muội Băng Tâm Trúc.

Băng Tâm Trúc cũng không cùng hắn đi Bắc Tị Thành mà quay về Tuyệt Tiên Thành. Điểm này Chu Hằng hoàn toàn có thể đoán trước. Nữ nhân này còn không làm ra được chuyện bỏ trốn. Tuy nhiên Băng Tú Lan thì khó mà nói, chỉ sợ nhốt vài ngày sau lại sẽ tìm cơ hội lén chạy ra ngoài.

Vạn Cổ Đại Đế lúc này đã là Sáng Thế Đế 17 tướng, đứng ở đỉnh của Tiên giới. Nếu hắn không chủ động khiêu khích, đám đại năng kia của Tuyệt Tiên Thành cũng không dám đến tìm phiền toái, tránh cho vô duyên cớ chịu một cường địch!

Dù sao vị này quá khí phách, lúc Sáng Thế Hoàng đã dám xông Tuyệt Tiên Thành, hiện tại còn ai có thể trấn áp được hắn?

Có thể đuổi đi đã không tệ rồi, về phần Vạn Cổ Đại Đế ở địa phương khác làm chuyện gì, bọn họ nhắm mắt làm ngơ, chỉ coi như không biết!

Có thể với sức một người ép cho Tuyệt Tiên Thành phải thỏa hiệp, Đại đế dù sao cũng là Đại đế!

Khi yến hội tiến hành, Chu Hằng rút thời gian hỏi Vạn Cổ Đại Đế chuyện của tổ tông Chu gia. Là cái gì khiến cho huyết mạch của bọn họ ngay cả Thiên Kinh đều có thể ảnh hưởng. Nhưng vấn đề này lại ngay cả Vạn Cổ Đại Đế cũng không thể trả lời, hắn cũng giống Chu Hằng không hiểu đầu đuôi ra sao.

- Như vậy, cái gọi là siêu Sáng Thế Đế đến tột cùng là như thế nào bình định? Chu Hằng sửng sốt một lúc, lại hỏi.

- Nếu không phải ngươi tu vi tinh tiến một ngày ngàn dặm, lão tử khẳng định một quyền đập đầu ngươi xuống đất, chờ ngươi tu vi đến rồi mới cho ngươi hỏi! Tuy nhiên tiểu tử ngươi tiến cảnh quá nhanh, thật đúng là có khả năng ra ngoài một chuyến trở về đã là Sáng Thế Đế! Vạn Cổ Đại Đế trước lộ ra vẻ hung dữ, sau đó cười cười, lại nói: - Sáng Thế Đế sáng tạo sinh linh, nhưng sáng tạo chỉ là phân thân của chính mình, giống như Hóa Thần Cảnh, khiến cho Thần Anh hóa thần.

Chu Hằng gật đầu. Điểm cuối tu luyện ở Phàm giới, Tiên giới về phương hướng đại khái là nhất trí, đều là mở rộng nội thế giới sau đó sáng tạo sinh linh.

- Sau Sáng Thế Đế lại là quá trình mở rộng nội thế giới, theo ta biết, cảnh giới thứ nhất là Tinh Thần Cảnh!

- Tinh Thần Cảnh?

- Có trăng, có mặt trời, kế tiếp dĩ nhiên là hình thành tinh tú đầy trời. Nhấc tay một cái, tinh tú đầy trời rơi xuống. Thử nghĩ xem đây là uy lực bậc nào? Vạn Cổ Đại Đế tràn đầy khát khao nói, hắn cách cảnh giới này cũng không xa xôi.

Chu Hằng tưởng tượng tràng cảnh tinh tú đầy trời hướng về phía người nào đó oanh kích, không khỏi gật gật đầu. Đây quả thật là vô cùng cường đại.

- Giữa Sáng Thế Cảnh và Tinh Thần Cảnh cách một cái lạch thật lớn, lớn đến như muốn từ Hóa Thần Cảnh của Phàm giới một bước vọt tới Sáng Thế Cảnh. Cho nên từ xưa đến nay, người có thể dựa vào chính mình đột phá Tinh Thần Cảnh có thể đếm trên đầu ngón tay! Vạn Cổ Đại Đế lại nói thêm.

Kỳ thật từ Hóa Thần Cảnh đỉnh đến Nguyệt Minh Cảnh cũng chỉ cách một đoạn không lớn, bởi vậy còn có phân chia Chuẩn Tiên một kiếp, Chuẩn Tiên hai kiếp, Chuẩn Tiên ba kiếp, để phân biệt tiến trình lần mò của võ giả Hóa Thần Cảnh trên con đường này.

- Siêu Sáng Thế Đế, đây là một phạm vi rất lớn, như Sáng Thế Đế 8 tướng trở lên đều có thể xem như là, nhưng muốn sờ soạng Tinh Thần Cảnh, thì ít nhất phải Sáng Thế Đế 11 tướng mới có tư cách!

- Cho nên, Sáng Thế Đế 10 tướng trở lên được xưng là Minh Tiên. Giữa Minh giới và Tiên giới, như ta Sáng Thế Đế 17 tướng cũng có thể xưng là Minh Tiên 7 tướng. Từ sau Sáng Thế Đế 10 tướng, cũng chỉ có đối với Tinh Thần Cảnh có điều hiểu ra mới có thể tiếp tục hình thành thần tướng. Số lượng thần tướng càng nhiều thì lý giải đối với Tinh Thần Cảnh cũng càng sâu.

Cái tên thật không có tiêu chuẩn, so với Chuẩn Tiên một kiếp, Chuẩn Tiên hai kiếp kém không biết bao nhiêu lần! Tuy nhiên bất kể tên gọi làm sao, Minh Tiên đại biểu là một loại thực lực, tồn tại mạnh nhất Tiên giới.

Chu Hằng nghĩ nghĩ, nói: - Nếu dựa theo như vậy, Sáng Thế Đế 21 tướng cũng không phải là cuối của Sáng Thế Cảnh?

- Quả thật, Sáng Thế Đế là dự diễn của Tinh Thần Cảnh, rốt cuộc bao nhiêu thần tướng mới là cuối Sáng Thế Đế phỏng chừng ai cũng không biết! Vạn Cổ Đại Đế gật đầu nói.

Chu Hằng gật đầu rời đi, thời gian nói chuyện với Vạn Cổ Đại Đế tuy rằng không dài nhưng hắn cũng biết con đường phía trước là như thế nào.

Ban đêm, các nàng hạn lâu ngày tự nhiên sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn, đem hắn giày vò cả một đêm. Buổi sáng thức dậy Chu Hằng suýt nữa ngay cả lưng đều không thể duỗi thẳng. Ái thê quá nhiều, hầu hạ mệt người!

Nhưng nghĩ tới các nàng phong tình bất đồng, hắn không khỏi lại nở nụ cười. Người ta nói chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu. Đáng giá, rất đáng giá!

Mệt chút sợ gì, hắn còn phải nỗ lực cày cấy, gì nhân đinh của lão Chu gia tăng gia sản suất!

Ngày hôm sau trời vừa sáng Chu Hằng liền đi Thiên Bảo Các chủ thành bản địa, mượn thương hiệu xúc giác phát đạt nhất này ban bố một tin tức, cho người của toàn thiên hạ tìm kiếm các loại cấm địa. Chỉ cần tin tức xác thực, sẽ miễn phí hỗ trợ luyện chế bất kỳ một loại đan dược.

Tin tức truyền ra, võ giả của toàn bộ Tiên Thành đều không kìm nổi, không ít người đều triển khai tìm tòi ở các góc vắng vẻ.

Chu Hằng là người nào?

Một trong sáu Thánh Dược sư Tiên giới, hơn nữa còn có thuyết pháp Dược Tôn chuyển thế. Hắn có đan dược gì không biết luyện chế? Một tin tức là có thể đổi được một hứa hẹn hỗ trợ luyện dược, chỉ cần lại đem hứa hẹn này chuyển tặng cho hào môn chân chính có nhu cầu, không phải là kiếm lớn?

Đối với Chu Hằng mà nói, hứa hẹn như vậy tự nhiên chỉ là chút chuyện nhỏ, dù sao ra tay luyện đan không phải là hắn.

Dưới trọng thưởng tất có dũng phu, chỉ một tháng sau đủ loại tin tức liền theo nhau mà đến, nhưng đáng tiếc đại bộ phận tin tức đều là vô dụng. Nơi mà một số võ giả nào đó cảm thấy là cấm địa, trên thực tế chỉ là một huyệt của Nhật Diệu Hoàng, Thăng Hoa Vương.

Chu Hằng vẫn thực hiện hứa hẹn, nhưng kế tiếp liền bổ sung nói rõ, cấm địa hắn muốn tìm phải thuộc về tiền sử.

Lúc trước ngàn vàng mua xương ngựa, hiệu ứng đã sinh ra. Đợi đến sau khi Chu Hằng nâng yêucầu, mọi người cũng không cảm thấy Chu Hằng là đang đùa giỡn bọn họ. Ngẫm lại cũng đúng, người ta chính là đường đường Thánh Dược sư, tự nhiên sẽ chỉ có hứng thú đối với cấm địa tiền sử.

Qua nửa tháng sau, một thương đội mới từ tinh hải trở về mang đến tin tức, nói là bọn họ khi tìm kiếm tài nguyên khoáng sản ngẫu nhiên gặp một vùng đại lục lơ lửng, phía trên có một địa phương khiến bọn họ chết một nửa số người, trong đó càng có một người là đường đường Nhật Diệu Đế!

Đại lục lơ lửng, đó tự nhiên là bị phá hủy thời tiền sử, cấm địa phía trên tự nhiên cũng là tiền sử để lại. Nếu không ai lại rảnh rỗi vô sự ở trên một đại lục vỡ nát như vậy tốn sức như vậy lãng phí tài liệu?

Hồng Long nữ hoàng lập tức liền lôi kéo Lam Long nữ hoàng và Chu Hằng khởi hành.

Tại sao phải gọi cả Chu Hằng?

Đáp án rất đơn giản, nàng lười mà, chạy đi không cần công phu sao? Tìm kiếm di tích không cần thời gian sao? Cái này tự nhiên phải có người đến làm!

Chu Hằng kỳ thật cũng không ngại đi tìm kiếm di tích, dù sao theo cảnh giới của hắn càng ngày càng cao, muốn duy trì tiến cảnh nhanh chóng thì hoặc là giết người như ma hoặc là đi hái các loại thánh dược.

Từ hiệu quả mà nói, tự nhiên là thánh dược thấy hiệu quả càng nhanh.

Lần này, Hoặc Thiên lại không đồng hành, lý do giống như trước không muốn Chu Hằng luôn dựa vào lực lượng của nàng. Mà các nàng cũng bởi vì phải chăm chỉ tu luyện, một người đều không được đit heo. Nhưng trừ hai vị nữ Long Hoàng ra, con lừa đen tự nhiên là không thể thiếu, mặt khác còn thêm một người Mộc Đồng Đồng.

Tiểu nha đầu có huyết mạch Tinh Linh nữ hoàng, trời sinh kết nối với linh thảo, cưlư có thể gia tốc linh dược sinh trưởng hơn nữa còn có thể tạo nên tác dụng cứu trị. Nếu có nàng cùng đi, bất kỳ linh dược gì cho dù bị hái cũng có thể mang về tiếp tục trồng.

Vì thế, Chu Hằng lại đi mua một kiện Tiên Cư, để tiện đi đường và cũng tiện khi tìm thấy linh thảo thu vào. Lúc trước đi vùng đất lửa hắn đã từng chịu thiệt.

Tuy rằng phải cùng hai vị nữ hoàng Long tộc đồng hành nhưng Chu Hằng cũng không lo lắng vấn đề an toàn, Hoặc Thiên đã cảnh cáo hai người bọn họ. Chỉ cần nhìn phản ứng khẩn trương của Hồng Long nữ hoàng khi vừa nghe thấy hai chữ Hoặc Thiên là cũng biết cho nàng 100 lá gan cũng không dám làm gì Chu Hằng.

Chu Hằng hiện tại tiền của dồi dào, sau khi mướn một tinh thuyền, xuất phát tiến về địa phương nghi là cấm địa sâu trong tinh không kia.

- Chu tiểu tử, lần này gặp được thánh dược mà còn độc chiếm một mình, bổn tọa liền cắn nát mông ngươi! Con lừa đen đe dọa.

- Ngươi cho là thánh dược là hàng vỉa hè, đầy đất nhặt à! Chu Hằng lườm con lừa đen một cái.

Hắn lần này xuất hành, một là vì hỗ trợ, hai cũng là vì tìm kiếm thánh dược.

Thánh dược có thể hiệu quả rõ rệt đề cao linh lực tu vi của hắn, nhưng thánh dược sở dĩ là thánh dược chẳng những bởi vì hiếm thấy hơn nữa còn cần niên hạn sinh trưởng thật dài. Nếu không vì sao có thể cung cấp linh lực tích lũy phong phú như vậy?

Trong Tuyệt Tiên Thành thật ra có mấy cây, đáng tiếc đều chưa thành thục!

Cây thành thục sớm đã bị hái xuống dùng!

Mộc Đồng Đồng cũng bởi vì cảnh giới không đủ, không thể rất nhanh thúc giục linh dược cấp bậc này, nếu không Chu Hằng khẳng định sẽ mang theo hai vị Long Hoàng và Vạn Cổ Đại Đế đi càn quét!

Hiện tại, hắn chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào trong tinh không vô tận. Ở đó hiếm dấu chân người, nói không chừng liền có thánh dược thành thục!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.