Nếu Chu Hằng không phải là vừa mới đột phá, hắn khẳng định có thể áp chế lực lượng của chính mình, không đến mức lập tức bị bài xích khỏi Phàm giới. Nhưng hiện tại hắn lại làm sao có thể làm được?
- Đi!
Chu Hằng chỉ kịp hét lớn một tiếng, thần thức mở ra, trong nháy mắt đem các nàng Ứng Mộng Phạm cộng thêm con lừa đen toàn bộ ném vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, sau đó một tay nhấc Hoặc Thiên lên. Chờ sau khi hắn làm xong hết thảy, kẽ nứt không gian ka đã mở ra cái miệng khổng lồ đen ngòm, trong nháy mắt liền nuốt hắn vào.
Vút Chu Hằng hư không biến mất khỏi Long Hà đại lục.
Để lại chỉ là một đoạn truyền thuyết.
- Buông ta ra! Hoặc Thiên giận dữ. Bọn họ tiến vào trong hư không, thanh âm đã không thể truyền đi, chỉ có thể dựa vào thần thức.
- Đừng làm rộn! Chu Hằng nói. Đây nhưng là trong hư không, nếu hắn buông tay, thiên nữ tuyệt thế này không biết phải đến năm nào tháng nào mới có thể ra ngoài.
Tên khốn kiếp này!
Hoặc Thiên cũng không phải không biết trạng huống, chỉ là ngươi cần ôm chặt vậy sao. Hơn nữa, hai cái móng vuốt của ngươi đều để ở chỗ nào? Rõ ràng chỉ cần thần ý phóng ra là có thể đem nàng cố định, lại cứ muốn ôm mông của nàng. Đây không phải là rõ ràng đang chiếm tiện nghi sao?
Đáng ghét! Nàng hiện tại phù văn còn không thể chủ động kích phát, nếu không nhất định phải đánh chết cái tên gan to bằng trời này!
Trong hư không loạn lưu cuồng bạo, cho dù là Chu Hằng tiến vào Tiên Nhân Cảnh thì lại thế nào, lúc này căn bản là thân bất do kỷ. Chỉ có thể mặc cho lực lượng không thể địch nổi kia điên cuồng cuốn hắn đi.
Chu Hằng hiện tại duy nhất có thể làm chính là ôm thật chặt nữ nhân trong ngực, không cho nàng bị một chút xíu thương tổn.
Vút!
Thời gian tuyệt đối sẽ không vượt qua năm phút đồng hồ, Chu Hằng chợt cảm giác thân thể khựng lại. Thân thể cấp tốc bay đụng kia bị khựng lại, lực phản chấn đánh tới, hắn không kìm nổi phun ra một ngụm máu tươi!
Dưới sự chợt dừng như vậy, cho dù Chu Hằng cũng không thể bảo hộ Hoặc Thiên. Trong cơ thể thiên nữ tuyệt thế này lập tức bùng lên một quầng sáng màu hồng, hình thành một đóa hoa đào xinh đẹp mà thật lớn.
Bùng một tiếng vang lớn, hư không này đều bị hoa đào nổ ra. Chu Hằng và Hoặc Thiên lập tức bị luồng lực lượng bùng nổ này quẳng ra ngoài.
Ầm!
Ở phía sau bọn họ, bởi vì hư không vỡ nát, năng lượng khủng bố còn đang điên cuồng phun trào, qua một hồi lâu mới chậm rãi khép lại, cuối cùng biến mất, dường như căn bản chưa từng xảy ra.
Thật lợi hại!
Chu Hằng không khỏi hoảng sợ. Thần thể của hắn cứng cỏi bậc nào, nhưng chỉ là bởi vì một cái thắng gấp liền bị làm cho hộc máu, ngay cả xương cốt đều suýt nữa gãy mấy cái!
Đây là Tiên giới, chuẩn tắc ở Phàm giới đã không thể áp dụng nữa!
Ở Phàm giới, hắn đứng ở đỉnh thế giới, nhưng ở nơi này hắn lại là một tiên nhân bình thường nhất, mới vừa tiến vào Nguyệt Minh Cảnh mà thôi!
Không đúng, hoàn toàn không đúng!
Lão lừa đảo từng nói, hình thành một vầng trăng sáng chính là Nguyệt Minh nhất trọng thiên sơ kỳ, ba vầng trăng là trung kỳ, năm vầng trăng là hậu kỳ, bảy vầng trăng là đỉnh. Nhưng hắn hiện tại đều tạo thành 9 vầng trăng, đây cmn còn là Nguyệt Minh nhất trọng thiên sao?
Đây không phải là hắn sớm nên trở thành Nguyệt Minh nhị trọng thiên rồi?
Nhưng nếu là đạt tới Nguyệt Minh nhị trọng thiên, hắn phải có hai vầng trăng từ khuyết biến thành bán nguyệt, mà không nên chín cái đều là trăng khuyết!
Đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Chu Hằng cảm ứng lực lượng bản thân một chút, tâm niệm khẽ động, chín vầng trăng đồng thời bắt đầu cuộn lên linh lực khủng bố, dường như một vùng trời sao trên trời đều có thể dễ dàng bóp vỡ.
Đây cũng không phải là một loại cảm giác, mà là chân thật.
Quá cường đại!
Chu Hằng biết tiên phàm chênh lệch rất lớn, nhưng sau khi đạt tới Chuẩn Tiên hai kiếp, hắn phỏng chừng cho dù có chênh lệch cũng sẽ không lớn đến đâu.
Tuy nhiên, thẳng đến khi chính hắn cũng tiến vào cảnh giới này, hắn mới rốt cuộc biết được chênh lệch chân chính giữa hai loại.
Cách biệt một trời một vực!
Nếu là hắn vào lúc Chuẩn Tiên hai kiếp chạy lên Tiên giới, như vậy Nguyệt Minh Vương muốn giết hắn dễ như trở bàn tay.
Chờ một chút, vấn đề lúc trước còn chưa giải quyết đây!
Cơm phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước. Từ Chuẩn Tiên ba kiếp đến Nguyệt Minh nhất trọng thiên, tự nhiên là hình thành một vầng trăng sáng, là Nguyệt Minh nhất trọng thiên sơ kỳ. Nhưng hắn làm sao liền hình thành chín vầng trăng đây?
Cái này cũng quá khó tin nhỉ?
- Ngươi định một mực ngây ra ở nơi này?
Hoặc Thiên đột nhiên nói, cắt đứt suy nghĩ của Chu Hằng.
Chu Hằng lập tức phục hồi tinh thần, hắn hiện tại đã đến Tiên giới!
Hắn đưa mắt đảo qua, chỉ thấy đang ở trong một vùng vũ trụ tối tăm, trên dưới trái phải, đông tây nam bắc đều không nhìn thấy một chút ánh sáng nào. Cho dù là thị lực của hắn hiện tại có thể xuyên thấu mười vạn dặm, nhưng nhìn thấy vẫn là tối tăm vô tận.
Vũ trụ Phàm giới tuy rằng đồng dạng lạnh băng hiu quạnh, nhưng cũng không tối tăm đến loại trình độ này. Vẫn là có thể nhìn thấy ánh sáng từ mặt trời phát ra, chỉ dẫn phương hướng đi tới.
Nơi này lại thật sự là một mảnh tĩnh mịch!
Đặng Bộ Phi nói, năm đó Tiên giới đại chiến đánh cho toàn bộ Tiên giới đều không còn tồn tại, cuối cùng mới có đại năng dùng thủ đoạn nghịch thiên thành lập 49 tòa Tiên Thành trên dưới chồng lên nhau!
Một cái Tiên giới to như vậy cuối cùng chỉ còn lại 49 tòa Tiên Thành, cho dù là mỗi một tòa Tiên Thành đều lớn như một viên tinh cầu, nhưng nhiều nhất cũng tương đương với 49 tinh cầu sinh mệnh, so với vũ trụ mịt mờ này lại kém không biết bao nhiêu.
Vấn đề là, hắn nên đi như thế nào?
- Bên kia... Bàn tay Hoặc Thiên khẽ nâng, chỉ một phương hướng xa xa.
Chu Hằng bây giờ là một con ruồi không đầu, nếu Hoặc Thiên chỉ dẫn phương hướng, hắn cũng không ngại nghe theo. Dù sao hắn cũng không có ý kiến mang tính kiến thiết gì.
Hắn ôm Hoặc Thiên, thân hình lướt nhanh, bay về phía phương vị nàng chỉ.
Phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn như một ngôi sao xẹt!
Nhanh, thật nhanh, hơn nữa sảng khoái đầm đìa!
Đây vốn chính là tiên thuật, ở Phàm giới bất kể cảnh giới của Chu Hằng cao bao nhiêu luôn không đạt tới yêu cầu sử dụng chân chính, thẳng đến hiện tại.
Hắn rốt cuộc có thể phát huy ra uy lực của môn tiên thuật này!
Tật Quang Lược Hỏa!
Hắn hào hùng bộc phát, chợt thét dài một tiếng. Thanh âm dưới tác dụng của linh lực, trùng trùng điệp điệp truyền bá trong vũ trụ hư vô. Nơi đi qua, những vẫn thạch trôi nổi kia đều nổ thành mảnh nhỏ.
Tốc độ bây giờ ít nhất là gấp ngàn lúc trước!
Chu Hằng cười ha hả, lướt đi như điện xẹt, hào hùng của hắn cũng theo đó đạt tới cực hạn.
- Hoặc Thiên, vì sao ta vừa vào tiên cảnh liền hình thành chín vầng trăng sáng? Hắn thật sự kỳ quái, chỉ có thể thỉnh giáo vị thiên nữ tuyệt thế bên cạnh này. Tuy rằng Hoặc Thiên vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, nhưng chỉ cần linh quang chợt hiện cũng đủ rồi.
- Ngươi rồi lại hình thành chín vầng trăng sáng? Hoặc Thiên lộ ra một tia kinh ngạc. - Ngươi triển lãm cho ta xem!
Cái này còn có thể triển lãm ra, vầng trăng không phải ở trong thế giới đan điền sao?
Nhìn thấy nghi hoặc trên mặt Chu Hằng, Hoặc Thiên lập tức nói: - Ngươi chỉ cần toàn lực vận chuyển lực lượng!
Chu Hằng làm theo lời. Ầm sau lưng hắn lập tức hiện ra chín vầng trăng khuyết, ánh sáng trong trẻo lạnh lùng trong nháy mắt xua đi tối tăm của vũ trụ. Dường như thật sự có 9 vầng trăng sáng dâng lên, chiếu rọi hàng tỉ dặm.
- 9 vầng trăng! Hoặc Thiên nỉ non lẩm bẩm.
- Này, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chu Hằng hỏi, hắn cũng không muốn giống như thằng ngốc cái gì cũng không biết.
Hoặc Thiên lộ ra vẻ mờ mịt, nhưng rất nhanh liền như linh quang chợt lóe, nói: - Tiến vào Nguyệt Minh Cảnh, người bình thường chỉ có thể một vầng trăng khuyết, , hơn nữa còn chỉ là trăng khuyết chỉ có hình lưỡi liềm.
Người bình thường? Cũng chính là còn có người không bình thường. Mà hắn chính là người như vậy!
Chu Hằng không ngắt lời Hoặc Thiên, chỉ là nhìn chằm chằm bờ môi đỏ tươi như cánh hoa hồng của nàng, cố nhịn xúc động cúi đầu hôn một cái.
- Từ Tụ Linh đến Hóa Thần, có thể nói là một quá trình đặt nền móng. Nền móng càng vững chắc, sau khi tiến vào Nguyệt Minh Cảnh là có thể đạt được một lần nhảy vọt như giếng phun. Có một số người có thể hình thành một vầng trăng khuyết hoàn chỉnh, có một số người thậm chí có thể hình thành hai, ba!
- Hình thành bảy vầng trăng khuyết là có thể đột phá Nguyệt Minh nhị trọng thiên, đây chỉ là một tiêu chuẩn thấp nhất. Trên thực tế cao thủ chân chính đều ít nhất phải kéo đến sau 10 vầng trăng mới đi đột phá!
- Vẫn là câu nói kia, nền tảng càng chắc, thành tựu của ngươi cũng càng lớn!
Chu Hằng không khỏi thò tay gãi đầu nói: - Vậy ta hiện tại hình thành chín vầng trăng, rốt cuộc tính là cảnh giới gì?
- Vô nghĩa. Ngươi hiện tại hình thành là trăng khuyết, tự nhiên là Nguyệt Minh nhất trọng thiên! Hoặc Thiên lập tức khinh thường Chu Hằng một cái.
Chu Hằng không khỏi muốn ngã quỵ. Làm nửa ngày hắn vẫn là Nguyệt Minh Vương, vậy cần chín vầng trăng lại có ý tứ gì?
- Tuy nhiên, chiến lực của ngươi... có thể sánh bằng Nguyệt Minh nhị trọng thiên!
Hoặc Thiên lại nói một câu, lập tức liền đem Chu Hằng từ trong vực sâu kéo về.
- Có thể sánh bằng?
- Đương nhiên! Nếu không người khác cần gì phải ép cảnh giới không đột phá, mà là trăm phương nghìn kế tăng số lượng vầng trăng? Hoặc Thiên rất là khinh miệt nhìn Chu Hằng, bộ dạng kiến thức ngươi rất nông cạn.
- Vậy ta hiện tại... tương đương với Nguyệt Minh nhị trọng thiên trung kỳ hay sao?
- Hẳn chỉ là sơ kỳ. Trăng khuyết không thể so với bán nguyệt, nhưng hai hai hợp một, ba ba hợp một vẫn là có thể miễn cưỡng bằng một vầng bán nguyệt.
Chu Hằng không khỏi mừng rỡ. Không trách lúc trước mình suýt nữa bị hút sạch sẽ, hóa ra là bởi vì khởi điểm quá cao, thoắt một cái liền từ Chuẩn Tiên ba kiếp nhảy tới Nguyệt Minh nhị trọng thiên!
Cơ sở càng hùng hậu, xu thế một bước lên trời lại càng đủ!
Hắn có được không gian đan điền gấp vạn lần Hóa Thần Cảnh bình thường, hiện giờ hậu tích mà bạc phát, cuối cùng khiến hắn thu hoạch được quả nặng chình chịch.
Chu Hằng mặt mày hớn hở nói: - Vậy ta chẳng phải là rất lợi hại?
Hoặc Thiên thật sự không nhìn được vẻ mặt tiểu nhân đắc chí của hắn, nhưng sự thật chính là sự thật, nàng cũng không thể nói trái lương tâm:
- Xem như vậy!
Chu Hằng dùng sức nắm chặt tay, trong lòng tràn đầy vui sướng. Mới vào Tiên giới liền có được chiến lực Nguyệt Minh Hoàng, không thể nghi ngờ sẽ khiến cho đường hắn đi tốt hơn nhiều.
Hơn nữa, chín vầng trăng mới chỉ là bước khởi đầu của hắn!
Sau hưng phấn nhất thời, Chu Hằng tỉnh táo lại. Bất kể hắn thiên tài nghịch thiên như thế nào, hiện tại chung quy vẫn chỉ là Nguyệt Minh Vương, có được chiến lực Nguyệt Minh Hoàng, ở trong toàn bộ Tiên giới ở vào vị trí hạ tầng nhất.
Hắn ôm Hoặc Thiên, nhanh chóng bay đi trong vũ trụ hư vô. Thẳng đến ba ngày sau, phía trước đột nhiên xuất hiện một lục địa thật lớn.
Đây không phải là Tiên Thành mà là... một mảnh vỡ đại lục đã sớm cô quạnh!
Cũng giống như khối Tiên địa lục ngày trước đụng vào Huyền Càn Tinh kia, chỉ là khối này cũng không bị đánh vào trong hư không, bởi vậy một mực quanh quẩn trong trời sao Tiên giới.
Ông!
Hắc kiếm đột nhiên động. Tên này khi Chu Hằng thăng cấp tiên nhân đều không hề có động tĩnh, nhưng hiện tại lại tự động trồi lên không gian đan điền của Chu Hằng, lưỡi gãy chỉ hướng một góc nào đó của đại lục này, run rẩy không thôi.
Có đồ tốt!
Vị kiếm đại gia này nhưng đã đến mấy năm chưa từng có phản ứng, có thể khiến cho nó chủ động nhảy ra, bảo vật này hẳn là cực kỳ quý báu!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]