Chương trước
Chương sau
Rốt cuộc tìm được lão lừa đảo rồi!

Chu Hằng không kịp nghỉ ngơi, lập tức xuất phát đi tới Dương Minh Thành. Theo Thiên Bảo Các truyền về tin tức nói: không lâu trước đây ở Dương Minh Thành có nhìn thấy người hoàn toàn giống với lão lừa đảo theo miêu tả của Chu Hằng.

Dương Minh Thành ở Anh Liên Quốc, chỉ là một Hoàng triều, khoảng cách Lan Lăng Thành tương đối xa, tuy nhiên khoảng cách này đối với cường giả Thần Anh Cảnh, đặc biệt là trình tự linh lực kinh khủng của Chu Hằng mà nói, cũng không tính là gì.

Chỉ bảy ngày sau, Chu Hằng đi tới tòa cổ thành này. Hắn buông ra thần ý, trong nháy mắt liền bao phủ toàn bộ thành thị, nhanh chóng phong tỏa mục tiêu, sau đó liền vọt đi, "vù vù vù", chỉ sau mấy lần lên xuống, hắn đi tới một góc phố.

- Vị huynh đệ này, lão phu nhìn mặt ngươi ẩn hiện sát khí, ấn đường biến thành màu đen, sợ có tai ương đổ máu đấy! Vang lên thanh âm quen thuộc mà đáng khinh, chỉ thấy một lão già gầy đang chặn dường một người trung niên, khuôn mặt quá sợ hãi, tựa hồ đối phương sẽ lập tức chết ở trước mặt lão.

- Lão sát tài này, mỗi lần gặp lão tử đều nói lão tử có tai ương đổ máu, đều là bị lão xúi đến rủi ro, ngày hôm qua lão tử đi ra ngoài thành săn bắn mới bị đá lăn đè, thiếu chút nữa đã gãy mất chân! Người trung niên kia nói vẻ mặt ngang ngược, còn phất phất ống tay áo.

- Chuyện không liên quan tới lão phu, đây là ý trời! Ý trời!

Lão già gầy không ngừng nói ý trời, khóe miệng toét ra, lộ ra hai hàng răng vàng khè, càng thêm đáng khinh.

- Đánh chết lão sát tài ngươi bây giờ! Người trung niên nói xong liền vung quyền đánh, đuổi lão già gầy chạy trên đường.

Chu Hằng không khỏi lắc đầu, lão lừa đảo này rõ ràng có thực lực rất cường đại, thậm chí còn có thể là tiên nhân, nhưng thủy chung dùng hình tượng lão vô lại, lão lừa đảo... hành động của lão quả thật làm cho người ta không sao đoán ra được.

Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là trò chơi phong trần?

Chu Hằng lập tức vứt bỏ phần tò mò này. Hiện tại hắn không có thời gian để chờ lão lừa đảo chơi đùa nhàm chán kết thúc công việc, hắn vội vàng tung người nhảy tới, một tay nhấc người trung niên kia lên. Người nọ mặc dù là tu vi Ích Địa Cảnh, nhưng ở trước mặt Chu Hằng làm sao có một tia lực chống cự?

May mà Chu Hằng cũng không có ý đả thương người, chỉ tiện tay thảy đối phương qua một bên, rồi ôm quyền thi lễ nói với lão lừa đảo: - Tiền bối!

"Tiền... tiền bối?" Người trung niên ở một bên vốn đang trong khiếp sợ, bởi vì võ giả bậc cao giết người là không cần lý do, giống như giết chết một con kiến, vô cùng tùy tiện. Khi hắn nghe Chu Hằng, cường giả đã khiến hắn không hề có lực chống cự đúng là xung hô tiền bối với lão già gầy, lập tức trước mắt hắn tối sầm, thân thể mềm nhũn trực tiếp hôn mê đi.

Ngay cả Chu Hằng đều xưng hô là tiền bối, lão già gầy này thật có lợi hại như vậy sao? Trước hắn lại đuổi theo đánh mông đối phương, không phải là tự mình muốn chết sao?

Chu Hằng dĩ nhiên không hề liếc mắt nhìn nhiều người nọ, chỉ mỉm cười nhìn lão lừa đảo.

Hắn biết chắc lão già này là tiên nhân, hoặc là tiên nhân chuyển thế, hoặc là có quan hệ không nói rõ với tiên nhân, nhưng với bộ dáng vô lại của đối phương kia, hắn cũng chỉ có thể kêu lên một tiếng tiền bối, phía sau kính ý tự nhiên không còn sót lại chút gì.

- Thì ra là tiểu tử ngươi! Lão lừa đảo hiển nhiên không có dễ quên như Khổng Ngạo Côn. Lão nhìn lướt qua Chu Hằng, hơi lộ ra vẻ kinh ngạc: - Tiểu tử ngươi tốc độ tiến bộ tu vi thật đúng là mau, chỉ riêng về tư chất mà nói, gần như có thể so sánh với con em của những đại gia tộc ba Vực trên kia!

- Ba Vực trên? Chu Hằng lộ ra vẻ không hiểu.

- Hiện tại ngươi không cần biết những thứ này, cứ chuyên tâm tu luyện sớm ngày đột phá Hóa Thần Cảnh. Đợi đến lúc phá hư không thành tiên, tự nhiên một thế giới mới sẽ mở ra cho ngươi! Lúc này lão lừa đảo thật ra không có giấu giếm quan hệ của lão với Tiên giới, nói ra cũng gọn gàng dứt khoát.

- Xin hỏi tiền bối, ngài là tiên nhân phải không?

Chu Hằng cho thêm một ý kính trọng, chỉ là trong lòng hắn nổi lên ý ghê tởm.

- Lão phu là tiên nhân, cũng không phải tiên nhân! Lão lừa đảo nói rất huyền bí.

Nhưng Chu Hằng vẫn hiểu, bởi vì trước đây hắn đã nghe Cổ Viêm nói một ít chuyện về tiên nhân. Trước kia lão lừa đảo là tiên nhân, nhưng sau khi thọ nguyên hết liền dùng thần hồn gửi thể xác, sống ra đời thứ hai, nhưng hiện giờ còn chưa đạt trở lại tới Tiên Nhân Cảnh.

Nếu không đạt tới Tiên Nhân Cảnh, thần hồn sẽ không đủ cường đại, cũng không có cách nào tiếp tục gửi thể xác chuyển thế, dĩ nhiên sinh mệnh phải chung kết ở đây.

Hắn nói: - Tiền bối hẳn cũng biết bắt đầu từ thời kỳ thượng cổ, những Thiên Tôn kia tranh đoạt tiên duyên đến tột cùng là thứ gì chứ?

Lão lừa đảo thoáng hơi biến đổi sắc mặt, khí tức vô lại trên thân lão lập tức biến mất, dường như trong nháy mắt thay đổi thành một người khác, mà lại có một loại phong cách đạo mạo, khiến Chu Hằng không tự chủ được cả người nổi da gà, có một loại bị kích động muốn ói.

Lão già này tốt hơn là thích hợp làm người đáng khinh buôn thần bán thánh, bằng không càng thêm ghê tởm!

- Tiên duyên... tiên duyên! Lão lừa đảo tự lẩm bẩm, lông mày hết nhíu lại dãn ra, dãn lại nhíu, dường như vô cùng kích động.

- Tiền bối, tiền bối! Chu Hằng kêu lên mấy tiếng, nhưng thấy lão lừa đảo vẫn là một bộ dáng thấy quỷ như vậy, liền hét lớn: - Lão lừa đảo!

- Phi! Lão phu tiên phong đạo cốt, nhìn trước tương lai, nhìn được quá khứ hiện tại... chính là đại tiên không có gì không biết, không chỗ nào không hiểu, tiểu tử ngươi cũng dám bất kính với tôn trưởng? Lão lừa đảo bị hắn gọi như vậy lập tức bừng tỉnh nói.

Quả nhiên giống hệt như con lừa đen, trời sinh không tự trọng, không mắng không chịu!

- Trọng điểm! Trọng điểm! Tiên duyên! Chu Hằng nhắc nhở.

- Tiên duyên a... Trong mắt lão lừa đảo lại hiện ra vẻ phảng phất, trong chốc lát cũng không có nói gì. May mà, lúc này lão cũng không có sững sờ bao lâu, rất nhanh liền nói: - Tiên duyên, đương nhiên là cơ duyên có thể làm cho người thành tiên!

Đây không phải là vô nghĩa ư!

Chu Hằng thở dài, giao lưu với một số người quả thật rất khó khăn!

- Ta cũng có thể đoán được đại khái như thế, nhưng đến tột cùng cụ thể là cái gì? Một quyển công pháp tuyệt thế? Một viên đan dược tuyệt thế? Hay là thứ gì khác?

Lão lừa đảo bĩu môi, hỏi ngược lại: - Tiểu thí chủ! Ngươi có biết thành tiên phải như thế nào không?

Tiểu thí chủ? Lão lừa đảo này lại muốn đổi nghề thành hòa thượng hóa duyên?

Chu Hằng cũng lười so đo, nói: - Tiến vào Hóa Thần tam trọng thiên, sau đó Thần chích phải trải qua ba kiếp, hóa hư là thần, là có thể phá hư không thành tiên!

- Ồ! Không ngờ ngươi biết? Lão lừa đảo hơi lộ ra một chút kinh ngạc. Lão nghĩ rằng, con đường thành tiên đừng nói ở nơi cuối thời võ đạo này, dù là ở thời kỳ thượng cổ cũng không có bao nhiêu người biết rõ, hiểu được.

Lão hỏi Chu Hằng cũng không phải thật muốn cho Chu Hằng trả lời, mà định dựa vào điều này dẫn ra đoạn dưới mà thôi, không nghĩ tới Chu Hằng đúng là đáp đúng phóc.

- Không sai! Sau khi Thần chích vượt qua ba kiếp, là có thể thành tiên. Tuy nhiên, ba kiếp này há dễ vượt qua như vậy sao? Lão lừa đảo lắc lắc đầu, trong ánh mắt còn toát ra một tia ý sợ hãi, dường như nhớ lại thời điểm trải qua thành tiên năm đó, lúc này hãy còn nghĩ mà sợ.

Chu Hằng lại biết được, dĩ nhiên là vì mới đây hắn gặp Khổng Ngạo Côn, từ trong miệng đối phương đã biết những điều này. Không nghĩ tới ở chỗ này khoe khoang một chút, lại hù dọa cho lão lừa đảo hoảng sợ.

- Ba kiếp đoạn sinh tử, một bước lên thiên đường, một bước xuống địa ngục mà!

Lão lừa đảo thở dài: - Bản thân độ ba kiếp sẽ rất nguy hiểm! Một khi tâm thần thất thủ thì có khả năng Thần chích bị hủy diệt, một thân tu vi phó thác cho dòng nước. Hơn nữa, càng họa vô đơn chí chính là... toàn bộ linh khí của thế giới trở nên càng ngày càng loãng!

Chu Hằng sửng sốt, nói: - Không phải có Tinh Môn sao, nơi này linh khí không được, không thể đi đại lục khác hay sao?

- Sai sai sai... quá sai rồi! Lão lừa đảo liên tục lắc đầu: - Thế giới mà lão phu nói, cũng không phải chỉ vào Huyền Càn Tinh, mà là cả Phàm giới!

- Hả? Chu Hằng trợn tròn hai mắt, phóng ra hai tia sáng, loá mắt dọa người.

"Bộp, bộp, bộp...", người ở chung quanh nhất thời quỳ đầy đất, hoàn toàn không thể chống đỡ khí thế của hắn không thể khống chế hơi thả ra ngoài chút xíu kia.

- Ở rất lâu trước kia... Cụ thể là bao lâu, lão phu cũng không rõ ràng lắm, nhưng ít ra phải vượt qua xa cái gọi là thời kỳ thượng cổ, thậm chí là thời kỳ viễn cổ! Ở thời kỳ đó, linh khí thiên địa vô cùng dồi dào, võ giả chỉ cần hình thành Thần chích là vốn cũng không cần đột phá vào Hóa Thần Cảnh, mà sẽ có người của Tiên giới thông qua Giới Môn tiếp dẫn!

- Tiểu tử ngươi cũng biết Thần chích phải trải qua ba kiếp, ngoại trừ nguy hiểm khi độ kiếp, sau mỗi lần độ kiếp, Thần chích sẽ được trưởng thành cực lớn, chiến lực của bản thân có thể tăng lên gấp mười, gấp trăm lần... Điều này cũng làm cho Thần chích cần hấp thu đầy đủ linh khí mới có thể trưởng thành! Thế nhưng linh khí của Phàm giới sau một lần biến động đã trở nên loãng, võ giả sau khi độ kiếp, rất khó hấp thu đầy đủ linh khí để tẩm bổ Thần chích, nên Thần chích của rất nhiều người đều vì thế mà "đói chết"! Hơn nữa, Thần chích phải trải qua ba kiếp mới có thể hóa hư là thần, một kiếp so với một kiếp càng khó khăn, mà tẩm bổ Thần chích cần linh khí cũng một lần so với một lần nhiều hơn... linh khí của Phàm giới đã không đủ để cung cấp!

Lão lấy hơi rồi nói tiếp: - Nếu Huyền Càn Tinh không có trải qua trường biến động 7 vạn năm hay 8 vạn năm trước kia, thì mức độ linh khí khi đó cũng miễn cưỡng có thể vượt qua kiếp thứ hai, còn kiếp thứ ba, chỉ sợ toàn bộ Phàm giới đều không được! Mà Tiên giới cũng đồng thời trải qua một trường đại tai nạn, vô số năm tích lũy, hủy hoại chỉ trong chốc lát, Giới Môn đã không thể tùy tiện mở ra, người ở Phàm giới muốn trở thành tiên, khó như lên trời!

Chu Hằng vừa động trong lòng, còn sớm hơn so với thời kỳ thượng cổ, Tiên giới biến động lớn? Hắn lập tức nghĩ tới khối Tiên đại lục bị đánh chém rơi xuống kia.

Năm đó, nguyên chủ nhân của hắc kiếm đại chiến với cường giả không biết tên kia, chỉ dư ba của một kiếm khí vạch tới, liền tước mất cả một khối Tiên đại lục, trực tiếp chìm vào trong hư không! Đại chiến như vậy giống như năm đó Vạn Cổ Đại Đế đại chiến với bốn chủ nhân đại tử địa, tạo thành hủy hoại là có tính chất huỷ diệt.

Chỉ có điều Vạn Cổ Đại Đế bọn họ thiếu chút nữa đánh sụp chỉ là Huyền Càn Tinh, còn nguyên chủ nhân của hắc kiếm bọn họ lại thiếu chút nữa đánh sụp cả Tiên giới!

Khẳng định là năm đó nguyên chủ nhân của hắc kiếm đại chiến với những cường giả khác, đã dẫn tới biến động lớn ở Tiên giới, thậm chí ảnh hưởng tới Phàm giới!

Vì thế, người ở Phàm giới muốn trở thành tiên liền khó như lên trời vậy.

Chu Hằng đột nhiên hiểu ra, nói: - Vậy cái gọi là tiên duyên, chính là linh khí đủ để cho Thần chích hấp thu sau khi vượt qua ba kiếp?

- Coi như không ngốc! Lão lừa đảo vỗ tay một cái nói.

Chu Hằng hận đến nghiến răng: lão lừa đảo này nói hồi lâu vẫn không có nói ra cụ thể tiên duyên kia là thứ gì, hắn liền hỏi gằn từng chữ từng chữ:

- Lão... lừa... đảo! Đến tột cùng đó là vật gì?

- Ngươi thật muốn biết? Lão lừa đảo nghiêm trang hỏi lại.

- Đương nhiên!

- Một khi biết, ngươi sẽ lún vào giao du với kẻ xấu, như thế nào cũng không thể tự kềm chế!

- ... Ta dường như đã sớm lún sâu vào rồi!

- Được rồi! Cái gọi là tiên duyên, chính là... Tinh Hạch!

- - - - - oOo- - - - -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.