Chương trước
Chương sau
Đối với người mình, Chu Hằng chưa từng keo kiệt.
Hắn cắt ra một chút xíu Cửu Dương Sinh Sinh Thảo, chia cho mẫu thân, Lục Thần Phù cùng với Nguyễn Giai Oánh.
Không đem Cửu Dương Sinh Sinh Thảo đào cả gốc rễ là hắn phát hiện Cửu Huyền Thí Luyện Tháp cực kỳ thích hợp Cửu Dương Sinh Sinh Thảo sinh trưởng. Lúc này mới qua hai tháng mà thôi, gốc thần dược này không ngờ liền mọc lại 1/4 bộ phận bị cắt!
Nghe xong chỉ điểm của mấy vị cao thủ dược đạo, Chu Hằng ở trong thổ nhưỡng gia nhập mấy khối linh thạch thượng phẩm, thế lớn của Cửu Dương Sinh Sinh Thảo kia liền càng thêm khả quan.
Nếu để cho người biết, khẳng định sẽ mắng hắn phá của! Cửu Dương Sinh Sinh Thảo là thần dược không sai, nhưng trong linh thạch thượng phẩm đồng dạng có chứa cảm ngộ thien địa, hơn nữa còn chỉ trong mỏ linh thạch trung phẩm mới có thể bạn sinh. Tiêu xài như vậy quả thật là siêu cấp phá của.
Chu Hằng không quản nhiều như vậy, hắn phát hiện linh thạch thượng phẩm đối với thúc giục sinh trưởng Cửu Dương Sinh Sinh Thảo hiệu quả tốt nhất. So với luyện hóa linh thạch thượng phẩm, hiệu quả của thần dược càng thêm ôn hòa, càng thêm hữu hiệu, mau lẹ!
Có nhiều ưu điểm như vậy, như vậy lựa chọn thế nào liền trở nên càng thêm rõ ràng.
Lục Thần Phù vì hắn vất vả kiếm tiền, công lao này tự nhiên là thật lớn, được chia một phần là đương nhiên. Mà Nguyễn Giai Oánh cũng trước sau giúp Chu Hằng rất nhiều lần, ngược lại là Chu Hằng một mực không có báo đáp, cho nàng một phần cũng là nên làm.
Hai nàng lúc này mới biết hóa ra Cửu Dương Sinh Sinh Thảo rơi vào trong tay Chu Hằng, đều hết sức kinh ngạc. Nên biết gốc thần dược này nhưng đã hấp dẫn rất nhiều cường giả Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh đến tranh đoạt, không nghĩ tới lại bị Chu Hằng cướp vào tay!
Nam nhân này thật sự là sâu không lường được!
Dựa theo tính toán nguyên bản của Chu Hằng, là muốn đi Thượng Thiên Võ Các kiến thức một chút, gặp gỡ thiên hạ tuấn kiệt, tuy nhiên hắn còn đang mong đợi Hàn Diệc Dao xuất hiện, bởi vậy liền chờ thêm vài ngày. Tuy nhiên hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận muốn cho đôi cho cháu gái Hàn Vũ Liên, Hàn Diệc Dao cùng giường cùng nhau hầu hạ hắn.
Trong lúc này xảy ra một khúc nhạc đệm nho nhỏ. Một người bạn chơi bời của Bạch Phi Vũ lập gia đình, tên kia vì bày tỏ quan hệ với Chu Hằng, ăn nói khép nép cầu xin Chu Hằng nửa ngày, cuối cùng mời được Chu Hằng đi tham gia hôn lễ.
Kết quả khi người nhà kia nhìn thấy Chu Hằng, toàn bộ đều tái mặt!
Ma Vương cướp cô dâu!
Hắn tới làm chi, có phải tay lại ngứa hay không?
Nhà trai mặt xanh biếc, nhà gái lại mừng rỡ. Nếu là có thể gả cho Chu Hằng đó chính là gà rừng biến thành Phượng Hoàng, chẳng những cha mẹ tân nương không ngừng ám chỉ có thể đổi chú rể bất cứ lúc nào, ngay cả tân nương cũng liên tục vạch khăn đỏ đá lông nheo với Chu Hằng.
Buổi tiệc cưới này tự nhiên là vô cùng xấu hổ, Bạch Phi Vũ thế mới biết lòng tốt làm sai chuyện, đánh giá thấp ác danh của Chu Hằng ở trong lòng người dân đế đô, tiệc đến một nửa liền xám xịt giả đi vệ sinh chuồn mất.
Chu Hằng lại đợi mười ngày sau, cuối cùng quyết định xuất phát đi tới Thiên Long Đế triều.
Sau khi từ biệt mẫu thân, Chu Hằng dẫn các nàng lên đường, xuất phát tiến và Thiên Long Đế triều.
Lần này chẳng những toàn bộ nhân mã tiến về Tử Vong Sâm Lâm, còn thêm một vị chúa gây sự khác Mai Di Hương. Vị thiên kim tiểu thư này sau khi biết được trải qua của các nàng trong Tử Vong Sâm Lâm, tự nhiên là la hét cứ muốn theo chân bọn họ cùng đi mạo hiểm.
Cũng không biết vị lão tổ Mai gia kia là nghĩ như thế nào, không ngờ để cho vị chúa gây sự này ra ngoài!
- Ta nói đại tiểu thư, ngươi ngàn vạn không thể cho ta thêm phiền!
- Nói bừa. Bản tiểu thư dịu dàng nho nhã, tri thư đạt lễ, nghi gia nghi thất Choang! Ha ha ha, Tình tình, thấy không. Bản công tử cũng đánh trúng, hơn nữa lợi hại hơn ngươi, phòng kia trực tiếp sập nha! Ồ, ba người mặt mũi xám xịt kia sao chạy tới chúng ta? Không tốt, mau chuồn!
Một đại tiểu thư thân phận đỉnh cấp, một nha đầu hoang dã thực lực mạnh mẽ, hai kẻ không an phận đặt cùng một chỗ, lực phá hoại thật là tăng vọt. Chu Hằng mới đầu còn chùi mông cho các nàng, chỉ là bản lĩnh gây họa của hai nàng mạnh đến thái quá, cuối cùng Chu Hằng cũng không khỏi không theo các nàng chạy trối chết.
Bốp! Bốp! Bốp!
Chu Hằng thật sự không chịu nổi hai nàng giày vò, đem hai nàng phân biệt đặt ở trên hai đùi, giơ tay đập mông hai nàng một trận thật mạnh.
- Oa, mông nứt thành hai mảnh rồi!
- Tình tình, mông vốn chính là hai mảnh!
- Hu hu hu, Tiểu Chu Tử, người ta nguyền rủa ngươi sinh con không có lỗ đít!
- Tiểu Chu Tử, bản công tử muốn đem đầu chó của ngươi vặn xuống làm bóng đá!
- Hu hu hu!
- Oa oa oa!
Sau một phen hung hăng giáo huấn, hai nàng rốt cục ngoan ngoãn, nhưng Chu Hằng biết đây chỉ là hiện tượng tạm thời. Cái gọi là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, không bao lâu các nàng lại khẳng định giở lại thói cũ.
Đến lúc đó lại đánh!
Mười mấy ngày sau, đoàn người tiến vào Thiên Long Đế triều.
Đế quốc duy nhất của loài người này vô cùng to lớn, người thường mất cả đời cũng đừng mơ từ đầu này đi tới đầu kia. Sau khi tiến vào đế quốc lớn này, trạm thứ nhất của Chu Hằng cũng không phải Thượng Thiên Võ Các mà là Đông Linh Tiên Trì.
Không giống với Đông Linh Tiên Trì ở Hàn Thương Quốc yên lặng vô danh, ở Thiên Long Đế triều đây chính là tồn tại chí cao vô thượng.
Tương truyền thời kỳ viễn cổ, Đông Linh Tiên Trì nhưng là từng ra cường giả tuyệt thế Hóa Thần Cảnh, được tôn xưng là Đông Linh Thiên Tôn. Tuy rằng từ đó về sau Đông Linh Tiên Trì không còn xuất hiện qua loại nhân vật cấp bậc này, nhưng cường giả Thần Anh Cảnh lại chưa từng cắt đứt.
Đông Linh Tiên Trì ở Thiên Long Đế triều tương đương địa vị của ba nhà Mai Bạch Ứng ở Lãng Nguyệt Quốc, chính là thế lực cao cấp nhất!
Tuy nhiên Thiên Long Đế triều tồn tại không biết bao nhiêu năm, nội tình mạnh hơn xa Lãng Nguyệt Quốc, thế lực đỉnh cấp như vậy ở Thiên Long Đế triều có hơn mười ba cái.
Chu Hằng chỉ thoáng thăm dò liền dễ dàng biết được vị trí của Đông Linh Tiên Trì, chọn đường mà đi.
Đông Linh Tiên Trì ở vào Đông Linh Sơn, đây là một nơi Thánh địa tu luyện, linh khí nồng đậm vô cùng, hiệu quả có thể so với sử dụng linh thạch trung phẩm, tự nhiên khiến cho các thế lực lớn đỏ mắt. Nhưng chỉ cần ngẫm lại tọa trấn nơi này chính là Đông Linh Tiên Trì, bất luận kẻ nào đều sẽ ngoan ngoãn vứt bỏ ý niệm xâm chiếm.
Tuy là nói như thế, nhưng linh khí phân bố toàn bộ Đông Linh Sơn cũng không đồng đều, chỉ có đỉnh núi nơi Đông Linh Tiên Trì mới đạt tới cường độ linh thạch trung phẩm, các đỉnh núi khác kém hơn nhiều.
Nhưng dù là như vậy, cạnh giường há lại cho phép người khác ngủ say. Những đỉnh núi này cho dù là Đông Linh Tiên Trì không chiếm cũng sẽ không cho thế lực khác chiếm cứ, khí phách mười phần.
- Đây là Đông Linh Sơn a!
Lại là 21 ngày sau, bọn họ rốt cuộc đi tới dưới Đông Linh Sơn, nhìn dãy núi liên miên cao ngất trong mây, đều là có nhiều lĩnh ngộ.
Đông Linh Sơn cũng không tính là kéo dài cỡ nào, tổng cộng chỉ có năm ngọn núi, nhưng mỗi một ngọn đều cao mấy vạn trượng, xuyên thẳng cương vân. Cho dù là thị lực như của Chu Hằng đều không thể nhìn thấy đỉnh, mơ hồ có loại cảm giác áp bách năm ngọn đánh xuống, trấn áp thiên hạ.
Truyền thuyết, năm ngọn núi này chính là năm ngón tay của vị Đông Linh Thiên Tôn kia sau khi chết biến thành, bởi vậy Đông Linh Tiên Trì mới có thể đem Đông Linh Sơn này làm tài sản riêng. Ở nơi này tu luyện, mỗi đệ tử Đông Linh Tiên Trì đều có thể đạt được chỉ điểm của khai phái tổ sư trong cõi xa xăm, trong lúc không hiểu ra sao liền đột nhiên hiểu ra rất nhiều chỗ khó trong tu luyện.
Chu Hằng đưa mắt nhìn ra xa, trong lòng đột nhiên dâng lên từng cơn lĩnh ngộ huyền ảo không hiểu, khiến hắn chìm vào trong trạng thái không hiểu.
Ông!
Năm ngọn núi dường như chấn động một cái, vô số luồng linh khí cuốn điên cuồng, từ trên từng ngọn núi vọt xuống. Giống như những con rồng phẫn nộ ập tới Chu Hằng, nhao nhao tiến vào trong cơ thể hắn.
Thân thể Chu Hằng run lên, linh lực toàn thân lập tức bắt đầu tăng vọt.
- Hả?
Trên ngọn giữa Đông Linh Sơn, rất nhiều đại năng đều từ trong trạng thái bế quan mở mắt ra. Các nàng đều cảm ứng được linh lực bốn phía đang điên cuồng khởi động, tuôn ra không ngớt, dường như muốn từ cả ngọn núi biến mất.
Điều này sao được!
Đông Linh Tiên Trì lấy Đông Linh Sơn làm tên, làm sao có thể mất đi tòa Linh Sơn này. Nếu không các nàng sau khi đạo tiêu làm sao ăn nói với lão tổ tông dưới chín suối?
Vù! Vù! Vù!
Từng bóng người bắn ra, phần lớn là cường giả cấp bậc Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh, mà một số nhân vật càng thêm cường đại thì đạp không phi hành, cảm ứng nơi linh khí lọt ra, hướng về chân núi bắn nhanh mà đi.
Đến tột cùng xảy ra chuyện gì, lại khiến Đông Linh Sơn xuất hiện biến cố như thế!
Chu Hằng không hề phát giác, hai mắt nhìn chằm chằm năm ngọn núi lớn kia, trong lúc phảng phất lại biến thành năm ngón tay trắng muốt như ngọc, ôn nhuận sáng bóng, thánh khiết vô cùng.
Ầm ầm ầm!!! Linh lực chạy nhanh trong cơ thể hắn giống như biển rộng gầm thét, chấn động toàn thân phát ra tiếng vang lớn như sấm nổ.
- Chu, Hằng! Ứng Mộng Phạm người đầu tiên bịt tai kêu lên, tràn ngập sợ hãi.
- Không sao, không sao!
Hàn Vũ Liên vội vàng kéo nàng ra, tránh cho nàng quấy nhiễu Chu Hằng.
Chu Hằng những ngày này cùng các nàng tu luyện Thiên Dương Địa Âm Công, đặc biệt cùng Hàn Vũ Liên, thân thể Huyền Âm cộng thêm Linh Hải Cảnh, hai thứ cộng lại đối với tích lũy linh lực của hắn có trợ giúp thật lớn, đã khiến cho hắn tới gần đỉnh của Sơn Hà nhị trọng thiên.
Linh lực cuồn cuộn không ngừng này ào ào tiến vào, căn bản không cần hắn vận chuyển công pháp hấp thu, dường như có tiên nhân truyền pháp, đem tu vi của hắn nhanh chóng cất cao.
Hắn có thể đánh vào Sơn Hà tam trọng thiên.
Bởi vì hắn đã đạt tới cực hạn của tu vi, thân thể không thể chứa thêm linh lực, linh lực chen chúc mà xuống kia không thể tiến vào trong cơ thể hắn, chỉ có thể ngưng lại, lập tức khôi phục trạng thái vốn có.
Chu Hằng lại không chút do dự, lập tức bắt đầu đột phá.
Vút Vút Vút!!! Từng bóng người nối tiếp bay vụt xuống núi, đều là nữ tính; tuổi tác khác nhau, có già có trẻ, thực lực đều không giống nhau. Nhưng cùng một lúc động tác đi nhanh của các nàng đều ngừng lại, bởi vì linh khí tản ra kia đột nhiên đình chỉ.
Hết thảy đều khôi phục bình thường.
Nhưng vì sao lại như thế, các nàng nhất định phải làm rõ ràng, nếu không khó bảo toàn ngày sau phát sinh chuyện tương tự.
Đông Linh Sơn là cơ sở của Đông Linh Tiên Trì, tuyệt đối không thể ra bất kỳ sai lầm!
Các nàng tiếp tục đi tới, nhưng tốc độ rõ ràng chậm hơn nhiều, thần thức buông ra, ánh mắt đảo quanh, khắp nơi lưu ý chuyện khả nghi hoặc là không tầm thường. Sau đó, các nàng liền nhìn thấy đám người Chu Hằng.
- Các ngươi là người nào? Những nữ nhân này nhao nhao hỏi, bởi vì vừa rồi mới có một việc lớn xảy ra, khiến thái độ của các nàng đều có vẻ rất khẩn trương.
Chu Hằng nếu đang ở thời khắc quan trọng, các nàng Tiêu Họa Thủy tự nhiên không muốn hắn bị quấy rầy. Hàn Vũ Liên lập tức đi lên một bước nói: - Chúng ta là tới tìm mấy vị bằng hữu!
- Ai?
- An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương, Cổ Tư!
- Ồ, các ngươi là bạn của của các nàng đến từ Hàn Thương Quốc?
- Không sai!
Các nữ nhân của Đông Linh Tiên Trì đều lộ ra một tia thiện ý. Ba nàng Lâm Phức Hương đều là Thiên linh thể, ở tông môn rất được coi trọng, bởi vậy thái độ của các nàng đối với đám người Hàn Vũ Liên cũng trở nên tốt hơn.
- Các ngươi theo bổn tọa đến, tuy nhiên bổn tông tuyệt không tiếp đãi nam nhân, tiểu tử này chỉ có thể ở lại bên ngoài!
Một vị mỹ phụ nói, nếu là Chu Hằng mở mắt ra nhìn, nhất định có thể nhận ra được, chính là Cố Lăng Phỉ mang ba nàng Lâm Phức Hương đi.
Chính vào lúc này, trên người Chu Hằng đột nhiên phát ra dao động lực lượng mãnh liệt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.