Địa Nham Vân Thạch lại là cái thứ gì? 
Chu Hằng thuận miệng hỏi. 
Lâm Phức Hương vỗ trán, thở dài: 
- Rốt cuộc ngươi là quái vật ở đâu ra? Rõ ràng thực lực mạnh mẽ như thế, Luyện Thể tầng sáu có thể chém giết yêu thú Luyện Thể tầng chín, nhưng mà cái gì cũng không biết! 
- Đó là thanh bảo kiếm này quá mức sắc bén! 
Chu Hằng yêu thích không buông trường kiếm nhìn trường kiếm trong tay, người luyện kiếm tự nhiên không ai không muốn mình có được một thanh danh kiếm. 
Quả thật, không có thanh bảo kiếm sắc bén này, hắn nhất quyết không có khả năng một kiếm chặt đầu Lục Túc Cự Đầu Thú, mà sẽ chỉ làm gãy trường kiếm! 
- Vậy, tặng cho ngươi thanh kiếm này! 
Lâm Phức Hương cắn chặt răng, đưa ra một quyết định. 
Chu Hằng sửng sốt, kiếm quý báu như thế mà tiện tay tặng người? Lúc nào mà đại mỹ nữ này rộng rãi như thế, lúc trước cứu nạng một mạng còn chưa nghe nàng nói một câu cảm ơn? Chẳng lẽ... lâu ngày sinh tình với mình? 
Hắn dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Lâm Phức Hương, hỏi: 
- Không lẽ là cô thích ta đó chứ? 
- Cái... cái gì! 
Lâm Phức Hương lập tức nhảy dựng lên như mèo bị đạp đuôi: 
- Bổn tiểu thư thích ngươi? Ngươi nằm mơ hả! Cái tên khốn đáng ghét nhà ngươi, ta muốn giết ngươi! 
- Vậy làm gì đưa kiếm cho ta? 
Chu Hằng lẩm bẩm một câu. 
- Tiểu tử thối, đừng có nghĩ sai! 
Lâm Phức Hương hừ hừ. 
- Địa Nham Vân Thạch này hết sức quý giá! Không, là vô cùng quý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dong-cuu-thien/1884522/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.