"Toàn bộ dừng tay!"
Ma Quyền Đế nghiêm nghị quát một tiếng.
Tuy thập phần không cam lòng, nhưng Hổ Ma Vương cùng hắc ám thống lĩnh đều riêng phần mình dừng tay, riêng Thanh Ảnh Vương thì đơn phương lực mỏng nên tất nhiên cũng không phải không biết tiến lui.
"Ma Quyền Đế, việc tìm kiếm thần tích là điều trọng yếu, lần này không nên cùng bọn chúng so đo." Ma nữ khẽ nói với Ma Quyền Đế.
Ma Quyền Đế gật gật đầu, hắn vốn dĩ không có ý định tiếp tục làm liều, nếu không cũng sẽ không khiến tất cả mọi người dừng tay, đương nhiên, cái này không có nghĩa là hắn sợ đối phương, thật muốn liều đến cùng thì chẳng biết hươu chết sẽ về tay ai.
"Chúng ta đi."
Ma Quyền Đế u lãnh nhìn chăm chú một cái vào Tuyết Không Đế cùng Diệp Trần rồi quay người ly khai, những người còn lại cũng đuổi đi theo.
"Ma Quyền Đế, không tiễn."
Tuyết Không Đế cười nói.
"Hừ, tạm biệt, lần sau các ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy đâu." Ma Quyền Đế thanh âm xa xa truyền đến, từng bước dần dần đi ra.
"Coi như bọn hắn biết điều đấy."
Bá Đao Vương nhìn thoáng qua áo giáp cùng vũ khí của Phi Đao Vương còn lưu lại mà âm thầm đáng tiếc, Phi Đao Vương quá vọng động rồi, nếu không phải hắn chủ động công kích Ma Quyền Đế thì cũng sẽ không chết như vậy.
"Thật sự nếu muốn đánh đến cùng thì chỉ sợ lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận mà thôi, không đáng." Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1894277/chuong-1360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.