- Vì sao tộc độ nhanh như vậy?
Lệnh Hồ Dực hoảng sợ.
- Ở đây hẳn là sẽ không lan đến ngọn núi cao nhất Trường Thiên phái.
Trên trời cao, Lệnh Hồ Dực và Diệp Trần đứng cách nhau vài dặm. Phá Tà kiếm trên tay Diệp Trần xuất ra kiếm quang vô cùng sắc bén, co duỗi không ổn định.
- Ngươi rốt cục là người phương nào?
Diệp Trần thể hiện thực lực đáng sợ như vậy khiến cho Lệnh Hồ Dực phải kinh hãi. Hắn tuy không nằm trong bẳng dự khuyết Sinh Tử Cảnh của Huyết Thiên đại lúc, nhưng hắn tự nhận cho dù là thành viên dự khuyết Sinh Tử Cảnh cũng có vài người không phải là đối thủ của hắn. Hắn bất quá chỉ sinh muộn mấy năm mà thôi, còn chưa có tiến nhập Sinh Tử bí cảnh.
- Ta là ai không quan trong. Quan trọng là ngươi nên trở về nói cho mọi người một chút. Đừng để người Cực Thiên Tông đến đây rước lấy nhục nhã.
Diệp Trần thản nhiên đáp.
- Cuồng vọng! Ngươi cho rằng có thể đánh thắng được ta.
Lệnh Hồ Dực quát lên một tiếng, chân nguyên trong cơ thể vận chuyển đến cực hạn, quyền sáo trên tay tản mát ra một vòng quang hoàn bá đạo. Cái bao tay này là do Lệnh Hồ Dực may mắn có được, là một đôi ngụy cực phẩm quyền sao. Dựa vào đôi quyền sao nào hắn mới dạm ngạnh kháng kiếm khí của Diệp Trần.
- Diệp trưởng lão cư nhiên bức lui đệ nhất thiên tài Lệnh Hồ Dực?
- Thật mạnh quá. Diệp trưởng lão đến tột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893921/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.