Huyền Thiết Sơn thừa thãi huyền thiết, đây là địa phương lý tưởng để kiến tạo tông môn. Chí ít các đệ tử trong tông môn cũng không bởi vì không có bảo kiếm thuận tay là phiền não.
Đi tới Huyền Thiết Sơn, xuất phát từ tâm tư cẩn thận, Diệp Trần không có gióng trống khua chiêng bay thẳng vào trong núi. Hắn lựa chọn phương thức tốn sức hơn là phi hành thấp dọc theo những ngọn núi nhỏ.
- Ân! Ở đây vì sao lại có nhiều yêu thú đến như vậy?
Phi hành trên đường, Diệp Trần nhăn mày. Bên trong Huyền Thiết Sơn có thể thấy được yêu thú, yêu thú cấp một, yêu thú cấp hai, yêu thú cấp ba...đếm không kể xiết. Đối với một tông môn nhân loại bình thường, không có khả năng xung quanh tông lại có nhiều yêu thú đến như vậy. Nếu không đệ tử tông môn làm sao có thể đi ra ngoài được. Chung quy không thể mang tính mệnh đệ tử ra đùa giỡn.
- Sự tình tựa hồ có điều không thích hợp.
Trong lòng Diệp Trần có dự cảm không tốt.
Thân là Bán bộ Vương Giả, năng lực tiềm hành của Diệp Trần rất mạnh. Chí ít không phải là yêu thú cấp thấp có thể phát hiện được. Cho dù gặp phải yêu thú cấp chính, cấp mười đã biến thần thì cũng khó có thể phát hiện ra được tung tích của Diệp Trần.
Lại bay qua một ngọn núi, Diệp Trần cảm giác được khoảng cách giữa các ngọn núi không tính là xa, tương đối gần nhau.
Cười khúc khích!
Bàn tay chấn động, hai bên trái phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893906/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.