- Trong phạm vi trăm vạn dặm quanh đây tương truyền có một hòn đảo gọi là Thôn Phệ Đảo chuyên môn cắn nuốt những người đi vào, chưa từng có người có thể thoát ra. KHông biết có phải trùng hợp hay không, nhưng nơi này lại có rất nhiều bảo vật, rất nhiều người có vận khí tốt đã từng ở chỗ này thu được không ít bảo vật trân quý không cách nào đánh giá được giá trị. Không dối gạt Diệp huynh, ta tới đây cũng là vì muốn thử thời vận, nhưng khi nãy lại nghe được một ít âm thanh kỳ quái cho nên ta mới cuốn quýt chạy đi như vậy, khiến Diệp huynh chê cười rồi!
Lưu Hải chậm rãi giải thích.
"Thôn Phệ Đảo? Bảo vật rất nhiều sao?"
Diệp Trần thầm nói.
- Diệp huynh, nếu không có việc gì thì tại hạ xin đi trước!
Lưu Hải nói.
- Hảo, đa tạ Lưu huynh cung cấp thông tin.
- Cáo từ!
Sau khi ôm quyền với Diệp Trần, Lưu Hải liền hoá thành một đạo lưu quang, rất nhanh biến mất ở chân trời.
Xoay người đi vào trong khôi lỗi ốc, Diệp Trần nói với Mộ Dung Khuynh Thành:
- Không biết lời hắn nói là thật hay giả nhỉ?
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Có lẽ Thôn Phệ Đảo giống với Mê Vụ Cấm Khu!
- Ừm, loại địa phương này tốt nhất vẫn nên kính nhi viễn chi là được!
Không ai có ai nguyện ý đi vào địa phương hiểm địa không có đường ra cả. Diệp Trần lúc trước là bất đắc dĩ mới phải xông vào Mê Vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893780/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.