- Thật là một nơi quỷ dị.
Diệp Trần sâu hít sâu một hơi, hắn có thể cảm nhận được, nơi này nguy cơ trùng trùng, cũng không an tĩnh như biểu hiện.
- Mặc kệ có bao nhiêu quỷ dị, chúng ta đều phải vượt qua.
Tần Liễu cũng cảm giác được nơi này không phải tốt lành gì.
Ah!
Tần Liễu vừa dứt lời, trong Nguyên Thủy Tùng Lâm cách đó không xa, đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm, chợt, mấy đạo nhân ảnh lướt ra, như là chim sợ cành cong.
Cây cối của Nguyên Thủy Tùng Lâm đều rất cao lớn, không thấp hơn vách núi bao nhiêu, cho nên sau khi mấy đạo nhân ảnh này lướt ra khỏi tùng lâm thì cách bùn đất màu đen trên đỉnh đã không xa nữa, đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ không bay vút trên không, sợ bùn đất đen kịt ở phía trên có chưa huyền cơ khác.
- Những người này gặp phải tình huống thế nào thế? Vội vàng hấp tấp như vậy!
Yến Phượng Phượng nhíu mày, thân là yêu thú Thanh Phượng, Yến Phượng Phượng cũng không hề sợ vật gì, theo thực lực tăng cường thì hũng hãn chi khí mà chỉ yêu thú mới có cũng dần được lộ ra.
Con ngươi màu vàng tùy ý quét qua, Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Ở sâu trong tùng lâm, có không ít sát nhân hoa, thoạt nhìn thì hẳn là một loại cổ xưa nhất.
Muốn nói trong rừng nguy hiểm nhất là vật gì thì đó không phải là yêu thú, cũng không phải nhân loại, mà là các loại sát nhân hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893725/chuong-808.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.