Tà Vương Lâu.
Cổ tháp sau núi.
Một thanh niên mặt mày hẹp dài đi ra, thân thể cao ráo.
- Ha ha, vài chục năm không động thủ, không biết thực lực của mấy người kia tiến triển như thế nào rồi, Yến Khinh Huyên, lần trước ngươi may mắn thắng ta một bậc, lần này chưa chắc đã được vậy đâu.
Thanh niên vừa đi ra thì cây cỏ quang cổ tháp liền sinh trưởng rất quỷ dị, tà khí dày đặc, giống như cây thành tinh vậy.
Nơi tận cùng của Đông hải có một phiến không gian thiên sang bách khổng, mảnh không gian này có vô số lỗ thủng, lớn nhỏ đều có, có dẹt có trong, không khi nào thay đổi, bên trong trống rỗng, thi thoảng phun ra hư không loạn lưu rất đáng sợ, giống như một khối phô mai lớn ở giữa hư không.
Sâu trong không gian, một lão gia tóc trắng xóa nhắm mắt ngồi xếp bằng, một chút dấu hiệu tỉnh lại cũng không có, chỉ là tử khí trên người dần dần ít đi, sinh cơ tràn đầy, nhìn qua không còn là một khúc gỗ mục nữa mà là một cái cây già gặp xuân.
Cùng lúc đó, vương giả khắp nơi ở Thiên Vũ vực đều cảm ứng được, ánh mắt của cả đám đều lóe lên, không ngừng tính toán, thần sắc khác nhau.
Về phần vương giả bên ngoài Thiên Vũ vực thì còn không cảm ứng được chút nào.
- Ngũ kiếm tề phát!
Diệp Trần vài ngày trước cũng cảm ứng thấy được chấn động cực lớn, bất quá hắn lại quyết tâm nhịn xuống, không để ý tới nữa, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893705/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.