- Sai lầm lớn nhất của ta là đánh giá thấp ngươi.
Bắc Minh Huy nói ra.
Tiêu Sở Hà đạm mạc nói:
- Không phải ngươi đánh giá thấp ta, mà là ngươi đánh gia cao mình, ta nghĩ, người đánh giá cao bản thân không phải chỉ có một đâu.
Theo hắn thấy thì, Bắc Minh Huy, Tư Đồ Hạo, cùng với Diệp Trần, đều đánh giá cao chính mình.
- Tốt, lần này là ta thua rồi, ta không còn lời nào để nói.
Trước mặt nhiều người như vậy, da mặt Bắc Minh Huy dù có dày hơn nữa, cũng chỉ có thể thừa nhận thất bại.
Nói xong, mũi chân hắn điểm một cái lên mặt hồ, phi thân lên, rơi vào một gốc đại thụ chọc trời cạnh Cửu Long Hồ, sau khi nuốt viên thuốc tiếp theo, liền khoanh chân ngồi xuống.
Trong hồ, Tiêu Sở Hà liếc qua Diệp Trần, xoay người lướt đến vị trí của mình.
- Bắc Minh Huy thất bại!
- Thanh niên ngũ cự đầu đúng là thanh niên năm cự đầu, chỉ sợ tương lai trong vòng một năm, cũng sẽ không thay đổi, nội tình của Diệp Trần, Bắc Minh Huy cuối cùng vẫn hơi kém một chút.
Thẳng đến khi Bắc Minh Huy tự mình thừa nhận, mọi người mới biết rõ kết quả chiến đấu, thổn thức không thôi.
- Không biết Độc Cô Tuyệt hiện giờ đã đạt đến trình độ nào rồi nữa?
Bỗng nhiên có người nói.
- Ngay mai sẽ là ngày ước chiến, đến lúc đó thì biết.
Trên một ngọn núi nhỏ không ngờ tới, ba người Lý Đạo Hiên Nghiêm Xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893593/chuong-676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.