Ba!
Da thịt trên ngực Ngao Vô Bại trở nên mơ hồ, biến mất trong cuồng phong mờ mịt.
- Ngao Vô Bại bại.
Mặc Sĩ Lâu đang khổ chiến với Yến Phượng Phượng cũng phải giật mình, không cẩn thận bị Yến Phượng Phượng đá trúng bụng, thanh sắc hoả diễm nổ thành một bông hoa lửa.
- Rút lui!
Miệng phun máu tươi, Mặc Sĩ Lâu gầm lên một tiếng.
Ba người còn lại thấy vậy, đương nhiên biết đại thế đã thay đổi, Mặc Sĩ Lâu và Ngao Vô Bại cường đại nhất đều bị thương, chúng ở lại không chết thì cũng bị thương, cố nén đau, cả bọn định chạy vào cuồng phong, nhưng đã bị ba người Hải Vô Nhai chặn lại.
- Muốn trốn!
Yến Phượng Phượng phát huy tốc độ cực hạn, đuổi theo.
- Thiên hổ gầm gừ!
Mặc Sĩ Lâu gầm lên một tiếng giận dữ, thiên hổ hư ảnh say lưng cũng gầm lên theo, thời gian dường như đứng lại, không gian chấn động.
Soạt!
Một khắc ngắn ngủi ấy đủ để Mặc Sĩ Lâu chạy thoát, biến mất trong cuồng phong.
- Thiên hổ gầm gừ này ẩn hàm ý chí công kích.
Yến Phượng Phượng không đuổi theo nữa.
- Đám bán yêu này đúng là khó nhằn.
Hải Vô Nhai chạy đến, chán nản lắc đầu, ba người còn lại, hắn chọn kẻ mạnh nhất mà vẫn chiếm thế thượng phong, nhưng đối phương cực kì bền bỉ, một chốc một lát không thể đánh bại được, hơn nữa bán yêu đều có những năng lực tương đối cổ quái.
Yến Phượng Phượng nói:
- Giết chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893514/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.