So với mấy năm trước, Vương Mị thành thục không ít.
Ông!
Ngay trong lúc hai người nói chuyện, tốc độ xoay tròn của vòng xoáy trong truyền tống thạch môn bỗng nhiên nhanh hơn, một bóng người đi ra.
- Đi chết đi!
Sau lưng Vương Mị và Vương Xà hiện lên Lục Đầu Xà hư ảnh, mười hai cái đầu xà nhao nhao cắn về phía người đến, thế công mãnh liệt.
Phanh!
Người tới một quyền chém ra, hai người liên tiếp lui về phía sau.
- Là ta.
Vung quyền đánh lui hai người, Diệp Trần nói.
Vương Xà vui mừng quá đỗi.
- Diệp đại ca, thật là Diệp đại ca sao, Mị tỷ, hắn không là địch nhân, là ân nhân cứu mạng của ta, Diệp đại ca.
Trên mặt Vương Mị hiện lên thần sắc nghi hoặc, gật gật đầu tỉnh táo nói:
- Ta biết!
Diệp Trần nhìn chung quanh một lần, phát hiện nơi này là ở dưới nền đất, trên vách tường khảm nạm thủy tinh tản mát ra hào quang, khiến cho hoàn cảnh lờ mờ này không đến nổi không thấy được gì, mà nơi này là đại sảnh của một cái thạch thất, tạo hình thập phần tao nhã, tựa hồ đã có không ít năm tuổi.
- Vương Xà, đây là nơi nào?
- Nơi này là cấm địa của Vương gia, Diệp đại ca, Vương gia của ta có còn không?
Vương Xà cẩn thẩn hỏi, mấy năm qua, hắn đối với Vương gia này đã có cảm tình rất sâu, ngoại trừ một số ít người ra thì những người khác đối với hắn đều rất tốt, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893407/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.