Càng khiến người khác tuyệt vọng là bọn họ không biết đi ngoài bằng cách nào. Ở đây cách mặt đất tới một vạn dăm, không phải một vạn thước.
Bao gồm Âm Ma Tông và Bích Thủy Linh Tông ở bên trong, tất cả mọi người tâm tình áp lực, vẻ mặt xấu xí.
- Ân!
Con mắt Diệp Trần bỗng nhiên híp lại, trong linh hồn lực cảm ứng, hắn phát hiện ngoài hai trăm thước, có hình bóng gì đó di động rất nhanh, đó không phải yêu thú, cũng không phải thực vật cổ quái, mà là nhân loại, cùng bọn họ không có gì khác nhau. Duy chỉ khác biệt là màu đỏ trên thân đối phương, mặc váy da, trên cổ đeo vòng cổ bằng xương thú. Trên da có hình săm cổ quái.
Mộ Dung Khuynh Thành thấy thần tình Diệp Trần có biến, thấp giọng dò hỏi:
- Thế nào?
- Có người đang theo dõi chúng ta.
- Có người? Là nhân loại?
Diệp Trần nói:
- Hẳn là nhân loại, tình huống không được lạc quan.
Yêu thú không đáng sợ, thực vật không đáng sợ. Dưới tình huống thông thường nhân loại là đáng sợ nhất. Bởi vì nhân loại trí tuệ cao nhất, biết sách lược.
Hưu!
Lời nói vừa dứt, một mũi tên nhọn mang theo âm thanh cường liệt phóng tới, xuyên qua thân thể một gã cường giả Tinh Cực Cảnh, cắm trên một cây đại thụ, đuôi tên còn run run không ngớt.
- Mũi tên, lẽ nào có người?
- A, các ngươi cũng là nhân loại ngã xuống đi sao! Mọi người có chuyện gì từ từ nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893347/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.