Diệp Phách Thiên dừng không được thân thể, liên tiếp kịch thối hơn mười bước, sắc mặt tái nhợt, về phần Diệp Phong đã sớm bị quyền phong bay đến đến ngoài trăm mét, hoa mắt váng đầu.
Giữa không trung, thanh âm Diệp Trần truyền đến.
- Ta kính ngươi là đại bá, sự tình dĩ vãng không muốn truy cứu, nhưng không có nghĩa là ngươi có thể ở trước mặt ta muốn làm gì thì làm, có vài thứ trong lòng chính mình minh bạch là tốt rồi.
Sắc mặt Diệp Phách Thiên lúc đỏ lúc trắng một trận xanh đen, đồng thời lại sợ hãi thực lực của Diệp Trần, tiện tay một quyền là có thể đẩy lùi hắn hơn mười bước, không có sức phản kháng, lẽ nào hắn đạt được Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ. Mặc kệ hắn có thừa nhận hay không, thiên tài võ học trong võ giả đồng cấp trên cơ bản là không ai địch nổi.
Trong nháy mắt, Diệp Phách Thiên phảng phất như già đi chục tuổi, khi ưu thế lớn nhất của bản thân cũng không còn giá trị để nhắc tới, thì còn lại cái gì nữa?
- Phụ thân bị đánh bại?
Diệp Phong chật vật bò dậy, thấy vùng đất bằng bốn phía biệt viện, thấy sắc mặt biến hóa kịch liệt của Diệp Phách Thiên, vẻ mặt không thể tin được, trong lòng chỗ dựa tối hậu cũng bị đánh bại, sự kiêu ngạo của hắn liền bị đánh tan, loại đả kích này khiến trong lòng hắn trống rỗng, trong mắt không còn thần thái như lúc trước, một mảnh trống rỗng.
Trên sân rộng của Diệp gia, mọi người nghe được động tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893214/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.