- Trước mắt không quản nhiều như vậy làm gì, điều dưỡng trước đã.
Xua tan tạp niệm Diệp Trần ăn vào một viên đan dược trị thương, nhắm mắt ngồi xuống.
Trong núi không ngày tháng.
Thời gian hơn mười ngày nháy mắt đã qua đi
Ngày hôm đó, Diệp Trần lại lần nữa mở mắt ra, tinh quang lợi hại lóe lên rồi biến mất, tựa như kiếm quang kiếm khí của kiếm khách vậy, phong mang bức người.
- Ta đoán không có sai, chỉ có chiến đấu mới có thể tiến bộ nhanh hơn thôi.
Điều dưỡng gần nữa tháng, tu vi của Diệp Trần đã được củng cố triệt để, cách Bão Nguyên Cảnh trung kỳ chỉ vẻn vẹn một bước ngắn. Trừ việc đó ra, Thái Huyền chân khí vẫn một mực không có động tĩnh gì rốt cục cũng rục rịch, có xu thế đột phá đến đệ thập trọng, có thể nói là đang tiến nhanh.
- Rèn sắt khi còn nóng, dứt khoát ở lại chỗ này đột phá đến đệ thập trọng đi.
Trong mắt hiện lên thần sắc kiên quyết, Diệp Trần đứng người đi ra khỏi nửa sơn động bị phong bế, sau khi hít thở không khí một chút lại quay vào trong sơn động, cửa động bị triệt để phong kín. Từ ngoài nhìn vào chỉ sợ sẽ cho rằng ở đây không có gì cả, chỉ có một đống loạn thạch và rất nhiều cỏ dại, ai cũng sẽ không chú ý đến ở sau loạn thạch còn có sơn động, trong sơn động có người đang bế quan tu luyện.
Nuốt vào ba loại đan dược Tinh Khí Thân, bởi vì không phải tu luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893115/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.