Lão giả bạch bào lắc lắc đầu.
- Đừng coi thường người khác, mặc dù thực lực của ngươi đủ lọt vào ngũ cường đệ tử nội môn, nhưng tranh đoạt tam cường thì vẫn còn chút nguy hiểm, theo như ta biết, Quỷ kiếm Lý Cuồng và Bùi Thiếu Khanh đều có thực lực tam cường, mà Ảnh đao Mông Trùng kia, lực chiến đấu cường hãn đến thân là trưởng lão nội môn như ta có cũng chút giật mình, trước mắt e rằng ngươi vẫn chưa phải đối thủ của hắn.
Thiếu niên lạnh lùng nói:
- Sư phụ, người không phải nói với con rằng, hoặc là không tranh, hoặc là tranh thì phải tranh hạng nhất, nếu không tất cả đều không có ý nghĩa gì.
- Ha ha, đúng là có nói vậy, vậy thì ngươi tận lực tranh giành vị trí thứ nhất nhé! Nếu không có gì bất ngờ, đối thủ lớn nhất của ngươi là Huyết ảnh đao Mông Trùng, gặp phải người này, ngươi nhất định phải cẩn thận, không được để thua hắn về mặt kiếm pháp.
- Về kiếm pháp, đệ tử tin rằng mình không thua kém bất cứ ai.
Lão giả bạch bào gật gật đầu, không luận thứ khác, nếu như chỉ luận kiếm pháp, Lưu Vân Tông đúng là không ai bằng được đệ tử của mình, dù sao trải qua ba năm khắc khổ tu luyện, đối phương đã có phong cách kiếm pháp riêng mình, chứ không phải đi theo con đường mà người khác vạch ra, nếu cho hắn thời gian, chưa chắc đã thua đệ nhất đệ tử Lưu Vân Tông "Ám hương kiếm" Chu Mai.
- Được rồi, ba tháng bế quan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893020/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.