Trên bờ cát, một con thuyền lớn đang dừng ở đó, thoắt ẩn thoắt hiện trong màn sương mù dày đặc.
Thuyền chưa tới gần, Khúc Minh và Diệp Trần đã nhún chân, như hai con chim lớn bay vút qua, tốc độ nhanh đến không tưởng.
Ba ba!
Hai người đừng trên boong con tàu thất lạc, cảm thấy không khí có biến.
- Hinh Dĩnh! Có ở đây không?
Khúc Minh lên tiếng.
Vù vù vù vù!
Trừ gió hò, không có bất cứ thanh âm nào truyền ra.
Hai người sợ bỏ sót thứ gì, mở cửa khoang đi vào.
Một lát sau, hai người lại đi ra.
Diệp Trần ngước nhìn ngọn núi, nói với Khúc Minh:
- Có lẽ họ đã lên núi tị nạn.
Khúc Minh gật gật đầu,
- Cũng chỉ còn khả năng đó, đợi đại gia gia đến đã.
Thiết mộc thuyền cập bờ, lão giả dẫn theo mười hai người đi đến.
Khúc Minh nói:
- Lão gia gia, Hinh Dĩnh không có trên đó.
- Không có trên đó!
Lão giả sắc mặt vụt biến, quay sang nói với võ giả Khúc gia:
- Mười hai người các ngươi phân thành ba nhóm, mỗi nhóm bốn người lên núi tìm kiếm.
- Vâng, gia chủ.
Mười hai võ giả Khúc gia tự sắp xếp đội, lên núi từ ba hướng khác nhau.
Lúc này, Diệp Trần nói:
- Khúc gia chủ, ngài và Khúc Minh một nhóm, mình ta là được rồi.
- Quyết định vậy đi!
Lão giả không hề xem thường Diệp Trần, cả quãng đường, thực lực mà đối phương thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1893016/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.