Về lý mà nói, Trầm Ngọc Thanh phải mừng mới đúng, thân là Trưởng lão ngoại môn Nam La Tông, tu vi đạt đến Bão Nguyên cảnh sơ kì, phu quân lại là Gia chủ Diệp gia, bà cũng hi vọng con trai con gái mình không thua kém người khác, bị người khác gọi là phế vật, bây giờ con trai đột nhiên biến thành thiên tài, ngược lại làm bà có chút trở tay không kịp.
Diệp Thiên Hào mặc dù không nói gì, nhưng ánh mắt bạo lộ nhiều suy nghĩ.
Diệp Trần sớm đã tìm ra lý do, hắng hắng giọng nói:
- Con cũng không biết chuyện gì, đột nhiên tự thông suốt, cảm thấy tu luyện rất đơn giản, giống như ăn cơm uống nước.
Càng là lời nói dối phức tạp, thì càng dễ bị bóc trần, Diệp Trần biết rõ điều này.
- Đột nhiên thông suốt?
Diệp Thiên Hào có chút không hiểu.
Trầm Ngọc Thanh ngẫm nghĩ, nói với chồng:
- Chuyện này cũng không phải chưa từng xảy ra, ở Nam La Tông có một đệ tử, thời gian mới nhập môn rất bình thường, thiên phú trung hạ đẳng, nhưng qua một hai năm, đột nhiên trở nên thông minh, tu vi liên tục đột phá, bây giờ đã là đệ tử hạch tâm.
- Nói như vậy, Trần Nhi của chúng ta cũng là thiên tài.
Diệp Thiên Hào không quan tâm đến đệ tử nào đó của Nam La Tông, ông chỉ quan tâm đến con trai của mình.
Trầm Ngọc Thanh nói:
- Nói chính xác, là hậu thiên thiên tài.
- Mặc kệ là hậu thiên thiên tài hay tiên thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-ton/1892955/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.