Chỗ trung tâm thì có một cái ghế, một cái ghế cực lớn, màu ám đồng, không có lấy một bóng người.
Sở Mộ cẩn thận đánh giá bốn phía, trừ bốn cái cột lớn và chỗ ngồi ra. Trên vách tường bốn phía cũng có thể lờ mờ nhìn thấy một ít đường vân. Những đường vân kia dài hẹp, giống như vết kiếm rậm rạp, vô cùng ảo diệu. Rất nhanh đã thu hút toàn bộ lực chú ý của Sở Mộ.
Khi lực chú ý của Sở Mộ tập trung toàn bộ, vết kiếm trên vách tường giống như giống lại. Sở Mộ có cảm giác như nhìn thấy một đạo thân ảnh tráng kiện cầm một kiếm trong tay, bắt đầu múa, mỗi một kiếm đều vô cùng đơn giản, quỹ tích rõ ràng, lại ẩn chứa ảo diệu không cách nào nói thành lời.
Đó là một loại phản phác quy chân chính thức, một loại ảo diệu đặc biệt thoát khỏi biểu tượng. Là một loại thâm thủy vô cùng của bản thân vũ trụ.
Từng kiếm lại từng kiếm, đó chỉ là kiếm pháp trụ cột vô cùng thâm thúy, nhưng mà cho dù cùng là đâm, nhưng mà cũng có ảo diệu hoàn toàn bất đồng ẩn chứa trong đó.
Đắm chìm trong đó, quên đi tất cả, không biết thời gian trôi qua.
Cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, Sở Mộ bỗng nhiên tỉnh táo lại. Lúc này hắn mới ý thức được mình đã nhìn hết toàn bộ vết kiếm trên vách tường, có cảm giác như hiểu ra. Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại dường như vẫn chưa hiểu ra được gì.
Bỗng nhiên một tiếng sưu sưu vang vọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1981810/chuong-3887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.