Dọc theo sơn thể, không bao lâu, năm người Sở Mộ lại phát hiện vài cây Kiếm Thần Thảo.
Càng là chỗ cao, xác suất phát hiện Kiếm Thần Thảo lại càng lớn, hơn nữa màu sắc của Kiếm Thần Thảo sẽ càng thêm thâm thúy, ý nghĩa trong đó ẩn chứa Kiếm đạo ý chí càng thuần hậu.
- Thật tốt quá, có được những thứ này, sau khi ly khai Kiếm Thần Sơn bế quan tu luyện một thời gian ngắn, tối thiểu tương đương với tu luyện mấy ngàn năm bình thường.
Quan Trung Kiệt thu lại vài cọng Kiếm Thần Thảo màu sắc thâm thúy, mừng rỡ không thôi.
Bế quan vài năm, hiệu quả tương đương mấy ngàn năm, cái này là chuyện tốt bực nào, cũng chính là một trong các mị lực khi lưu lạc lịch lãm rèn luyện, Tu Luyện giả nào không muốn du ngoạn sơn thuỷ đỉnh phong, nhưng bởi vì tiềm lực bản thân hoặc tài nguyên..., làm cho rất khó làm được, cần ra ngoài lưu lạc ma luyện, thu hoạch cơ duyên.
Kiếm Thần Sơn, xem như một cơ duyên công khai, mỗi cách vạn năm là có thể tiến vào một lần, có Kiếm Tu thậm chí ở ngoại vi chờ vạn năm, chính là vì một lần cơ duyên như vậy.
Một thời gian ngắn sau, năm người Sở Mộ thấy được một mảnh Kiếm Thần Thảo.
Đúng vậy, là một mảnh, tối thiểu có bốn mươi năm mươi gốc, tựa như một rừng tiểu kiếm trực chỉ vòm trời, hấp dẫn ánh mắt của đám người Sở Mộ, chợt, bọn hắn bộc phát ra tốc độ nhanh nhất, hóa thành năm đạo lưu quang, phi tốc lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1981688/chuong-3802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.