Chương trước
Chương sau
Lưu Quang Kiếm Đế không phải Bán Thần Chí Tôn, nên gã tức giận cách mấy cũng không dám ngăn cản Sở Mộ. Đương nhiên nếu Lưu Quang Kiếm Đế là Bán Thần Chí Tôn thì tội tình gì giành quang chi bản nguyên với Sở Mộ.

Không thể ngăn cản, không dám ra tay nhưng Lưu Quang Kiếm Đế không thể bỏ qua vậy được, hắn theo sát Sở Mộ, hắn đến đâu là gã theo tới đó chừng nào hắn rời khỏi Nguyên thành thì thôi.

Sở Mộ hỏi thăm luyện đan sư có tạo nghệ luyện đan cao nhất Nguyên thành, rồi mang theo các loại linh dược tìm thấy trong Tuyết Thần sơn tìm vị luyện đan sư tên Nam Nghệ.

Tính cách của luyện đan sư luôn rất ngạo, đặc biệt luyện đan sư được mọi người tâng bốc xum xoe thì càng cao cao tại thượng khó thấy mặt. Sở Mộ chẳng là cái đinh gì ở đây, nên hắn bị từ chối ngoài cửa.

Lưu Quang Kiếm Đế bắt lấy cơ hội nói với Sở Mộ:

- Ngươi đưa quang chi bản nguyên cho ta, để ta ra tay kêu Nam Nghệ tông sư luyện chế đan dược cho ngươi.

Sở Mộ hỏi ngược lại:

- Ngươi rất quen với Nam Nghệ?

Lưu Quang Kiếm Đế nói cũng như không:

- Ta xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát.

Sở Mộ hiểu ý Lưu Quang Kiếm Đế.

Sở Mộ cười nói:

- Ngươi rất muốn quang chi bản nguyên đúng không? Nếu vậy chúng ta đi ra ngoài tranh tài một trận đi, đánh bại ta thì ngươi sẽ có quang chi bản nguyên.

Lưu Quang Kiếm Đế hiểu ngay ý của Sở Mộ:

- Ngươi muốn đánh bại ta, chiếm lấy thứ hạng trên bảng Địa Sát của ta?

Lưu Quang Kiếm Đế lạnh lùng cười đầy sát khí:

- Ta sẽ không đánh bại ngươi mà là giết ngươi.

Lưu Quang Kiếm Đế sớm muốn giết Sở Mộ, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì quyết không cho hắn cơ hội trốn.

Hai người không nói gì nữa, bay nhanh ra ngoài Nguyên thành.

Lưu Quang Kiếm Đế là cường giả trên bảng Địa Sát, rất nhiều người biết gã. Thấy Lưu Quang Kiếm Đế cùng một người không nghe tên tuổi cùng rời khỏi Nguyên thành, xem bộ dạng không được thân thiết gì mấy gợi lên hứng thú của nhiều người.

- Đi, đi xem thử.

- Đúng rồi, coi thử có chuyện gì.

Khi Sở Mộ, Lưu Quang Kiếm Đế rời khỏi Nguyên thành thì có hơn trăm người theo đuôi, đoàn người ngày càng nhiều.

Lưu Quang Kiếm Đế nhíu chặt mày, gã muốn giết Sở Mộ vì muốn lấy được quang chi bản nguyên, nhưng gã không muốn bị người khác biết tránh cho có nhiều rắc rối. Nhưng tình huống hiện tại không thể tránh được.

Thời gian kéo càng dài càng không có lợi cho gã, phải nhanh chóng lấy được quang chi bản nguyên, chỉ cần lấy xong Lưu Quang Kiếm Đế sẽ vào Nguyên thành ngay. Có Nguyên thành che chở dù bị người khác biết cũng không sợ.

Lưu Quang Kiếm Đế nghĩ tới đây không còn quan tâm người khác.

Hai người rời khỏi Nguyên thành một khoảng cách thì đứng lại.

Lưu Quang Kiếm Đế xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát rất tự tin vào thực lực của mình, cũng vì mới gần đây gã từng truy sát Sở Mộ buộc hắn tung hết át chủ bài, cuối cùng may mắn chạy thoát. Dù tu vi của đối phương tăng cao đến Đại Đế tam bộ sơ giai nhưng muốn so sánh với gã thì vẫn có chênh lệch.

Sở Mộ xác định thực lực hiện tại của hắn mạnh hơn lúc trước rất nhiều, đủ để tranh phong với cường giả trên bảng Địa Sát. Nhưng Sở Mộ không rõ có đánh bại được Lưu Quang Kiếm Đế không, vì lúc trước hắn bị gã truy sát.

Nhưng tin ưởng Lưu Quang Kiếm Đế sẽ là đá mài kiếm rất tốt.

Lưu Quang Kiếm Đế quát:

- Lưu Quang Thập Thứ!

Lưu Quang Thấu Không Kiếm xuất hiện từ khi nào, chớp mắt đâm ra, khoảnh khắc mười kiếm.

Mười kiếm cùng một quỹ tích, uy lực mỗi đường kiếm cực kỳ mạnh mẽ đủ đâm thủng cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường. Uy lực mười kiếm hợp nhất vô cùng đáng sợ.

Kiếm này đâm thủng không trung với tốc độ kinh người giết hướng Sở Mộ. Ánh sáng ngưng tụ vô cùng chói mắt khiến mọi người khó mà nhìn thẳng.

Sở Mộ thầm ngạc nhiên:

- Kiếm nhanh quá!

Đây mới là thực lực của hạng ba mươi bảy bảng Địa Sát? Nhưng Sở Mộ không sợ, tay phải đã cầm Chư Thiên Tinh Thần Kiếm, tay trái ngưng tụ Chư Thiên Quang Kiếm.

Đối diện Lưu Quang Thập Thứ của Lưu Quang Kiếm Đế Sở Mộ lắc người ung dung né tránh, song kiếm hóa thành hai luồng sáng trước sau giết tới, hai góc độ trái và phải.

Một kích chém hụt Lưu Quang Kiếm Đế đến gần Sở Mộ, từng đường Lưu Quang Thấu Không Kiếm lấy mạng, tốc độ kiếm nhanh kinh người, vô cùng sắc bén, xuyên qua hết thảy cứng rắn, vô số kiếm quang rậm rạp như đầy ắp tia sáng bắn tung bao bọc mỗi chỗ trên người Sở Mộ.

Sở Mộ múa song kiếm chặn lại mỗi nhát kiếm của Lưu Quang Kiếm Đế và đánh trả.

Đại Chân Luân chân thật và ảo ảnh hiện ra sau lưng Sở Mộ, có bảy mươi hai góc. Đại Chân Luân chuyển động cho người cảm giác thiên địa nghiền áp, đám người từ xa xem cảm giác nặng nề.

Lưu Quang Kiếm Đế đối diện Sở Mộ cũng có cảm giác như thế, nhưng thực lực của gã cường đại có thể chống đỡ được.

- Lưu Quang Kiếm Bạo!

Kiếm đâm ra hung hãn không gì sánh bằng, lực lượng kia hủy thiên diệt địa chớp mắt nổ tung không trung. Kiếm quang đáng sợ vô cùng rực rỡ làm mọi người không thể nhìn thẳng. Vụ nổ lan tràn tám hướng, uy thế như mặt trời nổ.

Sở Mộ biến sắc mặt, kiếm này làm hắn cảm nhận uy hiếp trí mạng, song kiếm vung lên đánh nát từng luồng sáng, Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ tam trọng, thời gian một giây.

Chiến đấu kịch liệt làm Sở Mộ dần hiểu rõ thực lực hiện tại của mình thật sự hơn cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, có thể xếp hạng trên bảng Địa Sát nhưng không thể đánh bại Lưu Quang Kiếm Đế. Lưu Quang Kiếm Đế dù gì xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát, thực lực cường đại, dù là cường giả cỡ trung bình trở lên trên bảng Địa Sát cũng không dễ đánh bại gã.

Kiếm Thập Kiếm Quang Sát!

Sở Mộ đâm kiếm ra, kiếm quang tựa cực quang xé gió chém tới. Lưu Quang Kiếm Đế giật bắn người.

Lưu Quang Kiếm Đế giật mình không phải vì uy lực nhát kiếm này mà là đối phương cũng nắm giữ quang chi đại đạo.

- Không lẽ hắn thật sự luyện hóa quang chi bản nguyên?

Ý nghĩ mới sinh ra đã bị Lưu Quang Kiếm Đế phủ định ngay, chuyện đó không thể nào, Đại Đế tam bộ sơ giai bình thường sao có thể luyện hóa quang chi bản nguyên trong một tháng ngắn ngủi được. Trừ phi có cường giả Chúa Tể cảnh hết sức giúp đỡ luyện hóa, dù vậy một tháng vẫn rất ngắn.

Đổi lại Lưu Quang Kiếm Đế muốn luyện hóa quang chi bản nguyên ít nhất phải qua nhiều năm mới làm được.

Va chạm, Lưu Quang Kiếm Đế lui ra, Lưu Quang Thấu Không Kiếm đâm tới trước.

Kiếm này không tiếng động, dường như không mang theo lực lượng mạnh mẽ gì, nhưng khi đâm ra thân kiếm như chui vào hư không. Sở Mộ cảm giác rợn tóc gáy, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt bao phủ toàn thân, hắn ngửi được mùi chết chóc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.