Không phải tất cả báu vật đều có ích với Sở Mộ, nhưng dù là báu vật vô dụng với mình thì chiếm hữu nó rồi sẽ có người cần, lấy ra giao dịch đổi báu vật mình cần.
Nhiều người có ý nghĩ giống Sở Mộ, khi bọn họ thấy thấp thoáng đỉnh núi thì cực kỳ kích động, như thể mục tiêu gần ngay trước mắt. Không biết khi nào thì leo lên đỉnh Tuyết Thần sơn là mục tiêu, ước mơ trong lòng mỗi người.
Tuy Tuyết Thần sơn rất tốt, có nhiều báu vật nhưng cảm giác cứ leo mãi không thấy cuối đó dần ảnh hưởng mọi người, một số người tâm chí kém khó thể chịu nổi.
Tâm chí như Sở Mộ cũng bất giác bị ảnh hưởng mà hắn không nhận ra, càng đừng nói người khác.
Leo lên Tuyết Thần sơn không hao bao nhiêu thể lực của họ, vì tiêu hao rồi sẽ nhanh chóng phục hồi. Nhưng mệt mỏi tích lũy trong lòng khiến bọn họ cảm thấy mỏi mệt, nếu như chất chồng quá nhiều một chốc bùng nổ thì không thể cứu vãn. May mà bọn họ thấy đỉnh núi Tuyết Thần sơn, thấy hy vọng vô hình, khiến mệt mỏi chất đống có chỗ trút ra.
Tốc độ tăng nhanh hơn nhiều.
Bóng người thứ nhất xông lên đỉnh núi thấy mười đoàn sáng lơ lửng ở vị trí khác nhau, màu sắc khác nhau, toát ra dao động hơi thở cũng khác nhau nhưng cực kỳ cường đại.
Người này thì thào ngữ điệu kích động:
- Báu vật đều là của ta!
Người đó lắc người lao tới đoàn sáng gần nhất, hai tay chộp hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1981468/chuong-3691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.