Chương trước
Chương sau
Kích cỡ ngàn thước mà không gian bẻn trong có thể chứa trăm vạn người thì đúng là rất kinh người. Nhưng ngẫm lại cũng đúng, Thiểm Không Thần Thuyền vốn cực kỳ khó rèn, nếu không có ảo diệu không gian thì làm sao vận chuyển đại quân?

Cửa Thiểm Không Thần Thuyền mở ra cho mọi người đi vào, nhưng có người bay ra trước đứng cạnh cửa. Đi Thiểm Không Thần Thuyền đến chiến trường Nguyên Thần cũng phải thu phí.

Giá đi Thiểm Không Thần Thuyền là một trăm điểm tộc huân, đây là giá thông dụng.

Tu vi tu luyện giả đột phá đến Đại Đế cảnh thì mặc kệ có tham gia ba thành lớn của Kiếm Minh hay không đều có thể kiếm điểm tộc huân.

Một trăm điểm tộc huân khá nhiều, các Đại Đế nộp tiền hoàn toàn là khuynh gia bại sản. Nhưng vì đi chiến trường Nguyên Thần nên bọn họ đành phải làm vậy. Vào chiến trường Nguyên Thần rồi có lẽ sẽ có thu hoạch nhiều hơn một trăm điểm tộc huân, dù sao trong quá trình nhận nhiệm vụ giết Thần tộc sẽ được thưởng tộc huân tương ứng, nói đơn giản một trăm điểm tộc huân tương đương với đầu tư trước.

Nộp một trăm điểm tộc huân là nhiều nhưng vào Thiểm Không Thần Thuyền gặp đãi ngộ cũng rất cao. Mỗi người có một mật thất tu luyện cực lớn, vô cùng hoàn thiện, nhưng nguyên khí thiên địa loại bình thường, các loại dao động đại đạo rõ ràng nhưng hơi hỗn loạn, không dễ tham ngộ.

Mấy trăm Đại Đế cùng vào Thiểm Không Thần Thuyền, cửa đóng lại, Thiểm Không Thần Thuyền khởi động đổi hướng bay vào hư không hỗn độn. Thiểm Không Thần Thuyền bay trong hư không vài giây, càng lúc càng nhanh, từ một giây ngàn thước đến một giây mười vạn thước, càng lúc càng nhanh. Thiểm Không Thần Thuyền hóa thành vệt sáng.

Giây sau, ánh sáng bao trùm nguyên Thiểm Không Thần Thuyền, thuyền lấp lóe biến mất như tiến vào đường hầm thời không.

Chỉ vài giây ngắn ngủi Thiểm Không Thần Thuyền từ vị trí khác xuất hiện, tốc độ giảm xuống rồi nhanh chóng tăng lên đến cực độ, lại lấp lóe, lần nữa vào đường hầm thời không.

Thời không thiểm thước!

Đây là năng lực thần diệu của Thiểm Không Thần Thuyền, cũng là lý do của cái tên Thiểm Không. Sau khi tăng tốc độ lên cực độ sẽ kích phát ra năng lực thời không thiểm thước, mỗi lần khoảng cách xuyên qua rất xa, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Dĩ nhiên mỗi lần kích phát năng lực thời không thiểm thước thì Thiểm Không Thần Thuyền tiêu hao rất nhiều năng lượng. Ban đầu Thiểm Không Thần Thuyền được tạo ra có năng lực hấp thu năng lượng từ hư không hỗn độn tự động phục hồi, nhưng không thể phục hồi hết được, cần tiêu hao thứ khác để chuyển hóa thành năng lượng.

- Sở huynh, từ lúc xuất phát đến chiến trường Nguyên Thần trước sau mất một năm.

Tần Thời Nguyệt nói:

- Ta định bế quan tu luyện một năm, cố gắng tăng mạnh thực lực tránh cho chết trên chiến trường Nguyên Thần.

Sở Mộ nói:

- Ta cũng sẽ tu luyện.

Tần Thời Nguyệt dặn dò:

- Ừm! Sở huynh đến chiến trường Nguyên Thần rồi không chỉ phải cẩn thận Thần tộc còn phải chú ý người khác.

Tần Thời Nguyệt xoay người quay về mật thất tu luyện của mình bế quan.

Đi chiến trường Nguyên Thần không phải chơi trò bán đồ hàng, không phải ra ngoài du lịch ngắm cảnh mà là trải qua nhiều lần đánh nhau sống chết. Vì vậy không ai dám lãng phí thời gian một năm, vừa vào Thiểm Không Thần Thuyền là tập thể ở lì trong mật thất tu luyện, cố gắng hết sức tu luyện, cố gắng nâng cao tu vi, thực lực của mình.

Một năm đối với cường giả Đại Đế cảnh rất ngắn, tiến bộ có hạn, đặc biệt trong hoàn cảnh tu luyện khá bình thường.

Sở Mộ tranh thủ mỗi giây mỗi phút cố gắng tu luyện, tu Cầu Chân công, luyện kiếm pháp, tham ngộ và hoàn thiện Chư Thiên kiếm đạo.

Sở Mộ phát hiện không có hoàn cảnh tốt hoặc ngoại lực hỗ trợ, chỉ bằng vào tự mình tu luyện thì quá khó khăn, qua một năm mà tu vi của hắn hầu như không tiến bộ gì.

Tham ngộ hoàn thiện Chư Thiên kiếm đạo tiến độ rất ít, trừ ngũ hành và phong lôi ra Sở Mộ chỉ ngưng tụ thêm Chư Thiên Băng Kiếm, huyền diệu khác chưa đủ hoàn thiện, còn ở trình độ ngoài da, chưa đủ để ngưng tụ Chư Thiên kiếm khí.

Bế quan tu luyện thời gian trôi nhanh, một năm qua đi, Thiểm Không Thần Thuyền ngừng lại.

Mọi người tỉnh táo từ tu luyện, rời khỏi Thiểm Không Thần Thuyền.

- Đã đến chiến trường Nguyên Thần!

Có người rống to:

- Chiến trường Nguyên Thần, ta tới đây! Thần tộc, rửa sạch cổ chờ ta giết đi!

Vài người mắt trợn trắng. Xem Thần tộc là dưa leo dễ xắt vậy sao?

Sở Mộ bước ra Thiểm Không Thần Thuyền nhìn đằng trước, tinh thần rúng động. Đằng trước là một mảnh đất liền, trông như đất liền đã vỡ nát bị cố định trong hư không hỗn độn. Đất liền mênh mông vô bờ, dường như có vô số hơi thở vờn quanh, cho người cảm giác rất là hung thần.

Chiến trường Nguyên Thần là từ các đất liền vụn vỡ và những mảnh cứ điểm va chạm biên giới hình thành, liên miên vô số vạn dặm xa, cực kỳ bao la.

Tia phóng xạ tinh thần hỗn loạn từ bốn phương tám hướng quét tới, xuyên suốt trong chiến trường Nguyên Thần. Với tu luyện giả dưới Đại Đế cảnh thì tia phóng xạ tinh thần là trí mạng, vì cơ thể của họ không chịu nổi. Khi nào đến đẳng cấp Đại Đế cảnh, sinh mệnh lột xác rồi mới chịu nổi tia phóng xạ tinh thần xâm thực tổn thương.

Tần Thời Nguyệt nhìn các bóng người bay nhanh vào chiến trường Nguyên Thần, lên tiếng:

- Sở huynh, chúng ta đi thôi.

Sở Mộ gật đầu nói:

- Đi.

Hai người bay nhanh xuống dưới.

Tần Thời Nguyệt vừa lao xuống vừa hỏi:

- Sở huynh, ta định đi Nguyên thành một chuyến mới ra săn giết Thần tộc và tinh thần thú, huynh thì sao?

Nguyên thành là một tòa thành ấp do các tộc Căn Nguyên Nguyên giới xây dựng trong chiến trường Nguyên Thần. Vì chiến trường Nguyên Thần tồn tại đã lâu, cần có điểm cư trú tương ứng cho cường giả các tộc đến đây rèn luyện có chỗ nghỉ ngơi lấy sức, một nơi có thể giao dịch bổ sung tiêu hao.

Chiến trường Nguyên Thần có Nguyên thành, bên Thần tộc xây một tòa Thần thành.

Trừ hai thành thị Nguyên thành, Thần thành ra biên giới địa bàn hai bên thiết lập cứ điểm, mỗi cứ điểm như một thành trấn nhỏ, có rất nhiều tu luyện giả ở.

Chiến đấu trong chiến trường Nguyên Thần trừ săn giết nhau ra còn có một bước tiến nữa là công phá cứ điểm, mỗi lần cứ điểm bị công phá sẽ gây ra tổn thất lớn. Phá thành thì rất khó khăn, gần như là chuyện không thể. Vì thành thị của hai bên nghe đồn đều có một cường giả Bán Thần Chí Tôn tọa trấn và nhiều cường giả Chúa Tể cảnh khác.

- Ta tạm thời không đi Nguyên thành.

Sở Mộ nói:

- Tần huynh, ngày sau gặp lại.

Tần Thời Nguyệt cao giọng nói:

- Hẹn sau này gặp lại!

Hai người đi mỗi ngã.

Sở Mộ giáng xuống mặt đất chiến trường Nguyên Thần, dưới đất có vô số khe nứt dày đặc như tia chớp, trông như tùy thời sẽ vỡ nát nhưng thật ra nó cực kỳ cứng rắn. Sở Mộ nhấc chân đạp mạnh, bùm, đất đá mù mịt, mặt đất không sứt mẻ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.