Úy Lam thánh chủ âm trầm nói:
- Bách Cao Nhiên, quay đầu nhìn xem người đằng sau ngươi là ai.
Bách Cao Nhiên rùng mình, gã quay đầu lại xem, bỗng chốc run rẩy như bị sét đánh, thành pho tượng đứng như trời trồng.
Bách Cao Nhiên trợn to mắt ốc bươu, tròng mắt suýt rớt xuống đất, con ngươi co rút lại còn cỡ lỗ kim.
Bách Cao Nhiên nghĩ mình bị ảo giác.
Rất nhanh Bách Cao Nhiên phản ứng lại, giả bộ kinh ngạc nói:
- Ngươi là... Sở Mộ? Hai mươi mấy năm không gặp tu vi của ngươi tăng cao nhiều quá.
Bách Cao Nhiên và Sở Mộ tu vi ngang nhau nhưng đẳng cấp thì không bằng nên gã không thể nhìn thấu tu vi của hắn, chỉ cảm thấy cao thâm khó dò, gã không liên tưởng đến Đại Đế cảnh.
Dù sao hai mươi mấy năm trước lúc Sở Mộ đi mới chỉ là Vạn Cổ cảnh, bây giờ qua hai mươi mấy năm dù là siêu thiên tài thì đến cấp Thánh Tôn đã là giỏi. Gã không nhìn thấu được có thể là do công pháp đối phương tu luyện hoặc lý do nào đó.
Sở Mộ nói thẳng:
- Năm xưa ta không chết có phải ngươi rất bất ngờ?
Bách Cao Nhiên hoang mang hỏi:
- Tiểu hữu nói cái gì?
Giây sau Bách Cao Nhiên tức giận nói:
- Không lẽ sau khi tiểu hữu rời khỏi Úy Lam Giới Vực thì người bên Xích Hồng Giới Vực còn tiếp tục truy sát?
Công nhận tài diễn kịch của Bách Cao Nhiên khá giỏi, bộ dạng tức giận thay cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1981391/chuong-3652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.