Chương trước
Chương sau
Đến bây giờ Sở Vương Đạo đã quản lý Sở Môn kiếm quán, trở thành chủ quán, dần có khí độ và uy nghiêm của riêng mình. Nhưng trong lòng Sở Vương Đạo rất nhớ huynh trưởng, đó là huynh trưởng máu mủ ruột rà của y.

Sở Vương Đạo không biết phải chờ bao lâu mới được gặp lại huynh trưởng của mình, y không biết huynh trưởng đi đâu, dù muốn tìm cũng không thể tìm ra.

Không ngờ huynh trưởng trở lại.

Thượng Chí Chân rất vui vẻ, Sở Vương Đạo càng vui hơn, cực kỳ kích động.

Trông thấy Sở Vương Đạo làm lòng Sở Mộ cũng xúc động.

Từ lúc Sở Mộ rời khỏi Úy Lam Giới Vực đến nay đã qua hai mươi mấy năm, Sở Vương Đạo từ đứa bé mười tuổi trưởng thành bốn mươi tuổi. Sở Mộ nhìn thấu tu vi của Sở Vương Đạo ngay, từ Quy Nguyên cảnh đã lên đến Tuyệt Thế cảnh nhị luyện.

Hai mươi mấy năm qua Sở Mộ có nhiều trải đời, kiến thức rộng, hắn biết thiên phú tu luyện của Sở Vương Đạo không kém nhưng rất bình thường trong nhân tộc, cùng lắm là đẳng cấp nhất tinh trên Thiên Phú Thần Bia.

Hai mươi mấy năm từ từ Quy Nguyên cảnh đã lên đến Tuyệt Thế cảnh nhị luyện trừ thiên phú ra còn có các loại tài nguyên trong Kiếm thành hỗ trợ.

Thượng Chí Chân vốn có tu vi Vạn Cổ cảnh, bây giờ qua hai mươi mấy năm tu vi cũng đến Tuyệt Thế cảnh. Thượng Chí Chân cao hơn Sở Vương Đạo, là Tuyệt Thế cảnh tứ luyện.

Với thiên phú tu luyện của họ nếu ở giới vực cao đẳng thì tu vi còn cao hơn hiện giờ, hoàn cảnh tu luyện ở giới vực thấp kém hạn chế rất lớn.

Kích động qua đi Thượng Chí Chân, Sở Vương Đạo dần bình tĩnh lại. Thượng Chí Chân vốn định đi công chuyện tạm thời gác lại, vì không có gì quan trọng hơn Sở Mộ.

Sở Mộ hỏi về Cát Nhạc và Vương Triều Anh:

- Thượng huynh, Cát huynh và Vương huynh đâu?

Nghe Sở Mộ hỏi, nét mặt Thượng Chí Chân ưu sầu.

- Cát Nhạc và Vương Triều Anh chết hồi mười năm trước.

Thượng Chí Chân khẽ thở dài:

- Bọn họ thăm dò một chỗ bí cảnh kết quả chết trong đó.

Nghe Thượng Chí Chân nói làm Sở Mộ hơi buồn nhưng không bị ảnh hưởng quá lớn.

Tu luyện giả đi trên đường tu luyện luôn đối mặt các loại nguy hiểm, muốn tiếp tục thăng cấp thì phải gặp sống chết, nên có gục ngã trên đường tu luyện cũng không có gì kỳ.

Bản thân Sở Mộ cũng không chắc chắn trăm phần trăm mình sẽ sống mãi, hắn chỉ có thể cố gắng hết sức chăm chỉ nâng cao bản thân, bảo đảm mình có thể không ngừng tiến lên, bảo đảm mình có thể sống sót đi xa hơn, leo lên cao hơn.

Trong không gian giới chỉ của Sở Mộ có nhiều rượu ngon, đều là chiến lợi phẩm của hắn. Những rượu ngon này ẩn chứa linh khí phong phú, có nhiều ích lợi cho tu luyện giả, đặc biệt là tu luyện giả Tuyệt Thế cảnh càng nhận được hiệu quả rõ rệt như đan dược.

Sở Vương Đạo và Thượng Chí Chân uống rất nhiều, đã say, linh khí trong rượu ngon liên tục tẩm bổ thân thể hai người.

Sở Mộ không say, tửu lượng của hắn tốt hơn trước kia nhiều, cộng thêm tu vi Đại Đế cảnh dễ dàng luyện hóa lực lượng trong rượu nên hắn không bị ảnh hưởng.

Đêm khuya tĩnh lặng, Sở Mộ ngồi trên mái nhà kiếm quán nhìn bầu trời Úy Lam Giới Vực.

Quay về Úy Lam Giới Vực, về Sở Môn kiếm quán khiến Sở Mộ cảm khái nhiều, thấy Sở Vương Đạo dần trưởng thành thì hắn cũng yên lòng.

Những ngày tiếp theo Sở Mộ ở trong Sở Môn kiếm quán, nơi này không thay đổi cái gì vì sự trở về của hắn. Kiếm quán đã hoàn toàn giao cho Sở Vương Đạo quản lý, Sở Mộ không nhúng tay vào.

Sở Mộ chỉ điểm Sở Vương Đạo tu luyện, quét sạch sương mù cho y, thoáng chốc hiểu nhiều hơn. Cảnh giới kiếm pháp của Sở Vương Đạo từ cơ bản Nhân cảnh tiến bộ một bước đến Nhân cảnh cao giai.

Tăng cảnh giới kiếm pháp mang đến uy lực càng mạnh mẽ, trong cùng tu vi thì Sở Vương Đạo sẽ mạnh hơn một chút.

Thượng Chí Chân cũng được Sở Mộ chỉ điểm, vài ngày ngắn ngủi thực lực tăng trưởng rõ rệt. Hai người rất tò mò thực lực hiện tại của Sở Mộ là gì? Nhưng Sở Vương Đạo, Thượng Chí Chân không thể xem thấu, chỉ có thể ngước nhìn.

Sở Mộ có đi gặp chủ Kiếm thành. Chủ Kiếm thành là cường giả kiếm tu Đại Đế tam bộ. Năm xưa đẳng cấp này như mặt trời, như vì sao làm Sở Mộ chỉ có thể ngước nhìn, hiện giờ thực lực của hắn dù vẫn không bằng người ta nhưng cùng đẳng cấp Đại Đế cảnh.

Chủ Kiếm thành cực kỳ giật mình:

- Hai mươi mấy năm không gặp tu vi của tiểu hữu cũng đến bước này rồi!

Chỉ hai mươi mấy năm ngắn ngủi Sở Mộ từ Vạn Cổ cảnh lên đến đẳng cấp Đại Đế nhất bộ cao giai, tốc độ tăng tu vi quá kinh người. Chủ Kiếm thành sống lâu kiến thức rất nhiều thiên tài cũng thấy như nằm mơ.

Sở Mộ có lòng cảm kích Chủ Kiếm thành, năm xưa gã có ơn nâng đỡ. Sở Môn kiếm quán càng kinh doanh càng tốt trừ năng lực của Sở Vương Đạo, Thượng Chí Chân giúp đỡ ra còn nhờ Chủ Kiếm thành giúp một tay.

Sở Mộ trò chuyện một lúc với Chủ Kiếm thành rồi đi.

Thời gian trôi nhanh, từ khi Sở Mộ quay về Sở Môn kiếm quán đã qua một tháng, trong một tháng này hắn chỉ giữ tu luyện cơ bản nhất, phần lớn thời gian dù để dạy dỗ Sở Vương Đạo.

Tu vi của Sở Vương Đạo từ Tuyệt Thế cảnh nhị luyện lên tam luyện, cảnh giới kiếm pháp tăng vùn vụt đến gần đỉnh Nhân cảnh. Cứ tiếp tục thế này trong vòng nửa năm Sở Vương Đạo có thể đột phá đến đỉnh Nhân cảnh.

Bản thân Sở Vương Đạo cố gắng và Sở Môn kiếm quán phát triển khiến Sở Mộ yên lòng.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Đã tới lúc đi giải quyết chuyện năm đó.

- Vương Đạo, ta có chuyện cần làm, sau khi làm xong ta không chắc còn quay về nữa không.

Sở Mộ gọi Sở Vương Đạo lại nói thẳng:

- Mấy thứ này là tài nguyên tu luyện, ngươi giữ đi, chăm chỉ tu luyện, sau này huynh đệ chúng ta còn có thể gặp lại.

Sở Vương Đạo không nỡ kêu lên:

- Đại ca!

Sở Mộ vỗ vai Sở Vương Đạo, không nói gì nữa, lắc người biến mất.

Sở Vương Đạo đã trưởng thành, tu vi Tuyệt Thế cảnh tam luyện đã có năng lực tự bảo vệ mình trong Nam Thần Địa Giới Úy Lam Giới Vực. Huống chi Sở Mộ để lại nhiều tài nguyên cho Sở Vương Đạo, đống tài nguyên này đủ để y tu luyện một thời gian dài, tăng thực lực bản thân lên đến trình độ càng cao thâm.

Sở Vương Đạo thầm thề:

- Đại ca, ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện để sau này huynh đệ chúng ta chắc chắn gặp lại nhau!

***

Phi chu Số Hiệu Vô Song bay qua bầu trời Nam Thần Địa Giới, hướng bay là khu vực của Úy Lam thánh cung, tức là trung tâm Úy Lam Giới Vực.

Với tốc độ bay ngang Tiểu Chúa Tể cảnh của Số Hiệu Vô Song không lâu sau lao ra Nam Thần Địa Giới, vào Úy Lam Địa Giới.

Khi Sở Mộ đến gần Úy Lam thánh cung thì rời khỏi Số Hiệu Vô Song, cất nó vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.