Chương trước
Chương sau
Tuyết Ngân Linh hỏi ngược lại:

- Hạng sáu đại tái Đại Liên Minh còn đủ tư cách sao?

Tuyết Ngân Linh biết rõ nàng làm thánh nữ Tuyết tộc có địa vị rất cao, địa vị của Tuyết Lãnh Sương không kém hơn nàng bao nhiêu.

- Hạng sáu đại tái Đại Liên Minh đúng là đủ tư cách, nhưng chỉ tương đối.

Tuyết Lãnh Sương nói:

- Ta chỉ tin vào phán đoán của mình, những thứ khác chỉ để tham chiếu.

Giây sau Tuyết Lãnh Sương nhìn hướng Sở Mộ, chậm rãi nói:

- Làm nam nhân, nếu muốn trở thành đạo lữ của thánh nữ thì phải gánh vác trách nhiệm tương ứng. Chắc bây giờ ngươi sẽ không trốn tránh đúng không?

Sở Mộ hỏi thẳng:

- Đánh không?

- Có gan thì ngươi và ta tranh tài một trận, đánh bại ta thì ta sẽ thừa nhận ngươi có tư cách trở thành đạo lữ của thánh nữ. Hễ ta thừa nhận thì những người trẻ tuổi trong tộc sẽ không có ý kiến phản đối gì.

Tuyết Lãnh Sương nói:

- Bị ta đánh bại thì ngoan ngoãn rời xa thánh nữ đi!

- Ngươi có thừa nhận hay không kết quả đều như nhau.

Sở Mộ mỉm cười nói:

- Nhưng chiến với ta thì ngươi thua chắc.

Tự tin tràn đầy ập vào mặt.

Tuyết Lãnh Sương không nói gì thêm:

- Tốt!

Nhóm người đi ra ngoài Tuyết Bảo.

Trận chiến này được theo dõi chăm chú.

Tuyết Chủ không hề phản đối, cái nhìn của nàng giống Tuyết Lãnh Sương, Sở Mộ phải có đủ năng lực mới xứng đôi với thánh nữ Tuyết Ngân Linh. Hạng sáu đại tái Đại Liên Minh thì vì họ chưa thấy tận mắt nên cảm giác khác.

Tuyết Lãnh Sương cầm kiếm, kiếm khí buốt sát bắn tới:

- Kiếm này tên Tuyết Sương.

Kiếm trong tay Tuyết Lãnh Sương bắn ra tia sáng lạnh như được đúc bằng tuyết trắng như sương lạnh.

Sở Mộ cầm kiếm, lạnh nhạt nói:

- Kiếm tên Ly Thương.

Tu vi của Tuyết Lãnh Sương là Nửa Bước Đại Đế trung đẳng nhưng gã không phải tuyệt thế thiên kiêu mà là thiên kiêu.

- Như Sương Như Tuyết!

Tuyết Lãnh Sương lắc mình, người kiếm hợp nhất hóa thành kiếm quang trắng toát chớp mắt giết tới, chính giữa kiếm quang có một chút sắc băng lam.

Kiếm chém tới, khí lạnh kinh người ập đến, hư không như bị đóng băng.

Kiếm của Tuyết Lãnh Sương tên gọi Tuyết Sương, kiếm đạo của gã tên là Sương Tuyết kiếm đạo.

Hay có câu thêm sương trên tuyết.

Tuyết vốn lạnh lẽo cộng thêm sương thì lạnh hơn nữa, sương tuyết hòa vào nhau lạnh buốt giá. Sương Tuyết kiếm đạo là loại kiếm đạo lấy cực lạnh làm gốc, kiếm chém ra băng thiên động địa.

Tuyết Sương kiếm phù hợp với Sương Tuyết kiếm đạo, bày ra uy lực kiếm pháp Sương Tuyết đến tột độ.

Thực lực của Tuyết Lãnh Sương là Nửa Bước Đại Đế Vô Địch, không ra tay thì thôi, đã ra tay là khác với người thường. Sở Mộ cảm giác lạnh lẽo kinh người ập đến, khí lạnh muốn đóng băng thân thể hắn.

Đây là một đối thủ đáng để xem trọng.

Tu vi đột phá đến Nửa Bước Đại Đế đê giai, thực lực cũng kéo lên Nửa Bước Đại Đế Vô Địch, Sở Mộ vẫn chưa đánh nhau với ai bao giờ. Nay có một Nửa Bước Đại Đế Vô Địch để chiến, là lúc tốt nhất kiểm nghiệm thực lực của mình.

Sở Mộ rút kiếm, tốc độ siêu nhanh, cực kỳ mạnh mẽ, là kiếm thứ nhất của Chư Thiên kiếm.

Kiếm xé gió chém ra đánh nát kiếm quang như sương tuyết.

Bàn về lực lượng thì hai người sàn sàn như nhau, thậm chí ngang ngửa. Nhưng thực lực cao thấp còn phải xem thiên phú chiến đấu, các mặt cá nhân tổng hợp.

Sở Mộ tự nhận là trong cùng lực lượng thì thực lực của hắn không kém hơn bất cứ người nào, cho dù là Tuyết Ngân Linh cũng vậy. Đây chính là niềm tin của Sở Mộ, nguồn gốc hắn tự tin sẽ đánh bại Tuyết Lãnh Sương.

Kiếm Nhất, tiếp theo là Kiếm Nhị, Kiếm Tam..

Từng đường kiếm nhanh hơn trước, mạnh mẽ hơn trước, uy lực tuyệt luân. Tuyết Lãnh Sương buộc phải lùi nhanh, khi gã lui về thì mặt đất phủ lớp băng sương toát ra khí lạnh kinh người như muốn đóng băng Sở Mộ.

Kiếm Tam đem đến uy hiếp mãnh liệt cho Tuyết Lãnh Sương. Kiếm kia ánh sáng kinh thế, Tuyết Chủ cực kỳ giật mình. Dù nhát kiếm này không thể tổn thương được nàng nhưng đó là vì Sở Mộ không đủ tu vi, nếu tu vi ngang nhau thì chính Tuyết Chủ cũng thấy sợ.

Kiếm Tam kết hợp hoàn mỹ giữa lực lượng và tốc độ, cực kỳ mạnh mẽ. Kiếm chém ra làm Tuyết Lãnh Sương giật nảy mình.

Tuyết Lãnh Sương huơ trường kiếm:

- Sương Lãnh Trường Hà!

Kiếm quang tứ giăng, một con sông băng sương nhanh chóng lan tràn quét tám hướng, nơi nó đi qua hư không đóng băng, lực lượng của Kiếm Tam cũng bị đông thành luồng kiếm quang màu băng lam lơ lửng giữa hư không.

Thực lực Nửa Bước Đại Đế Vô Địch phô bày ra.

- Chuyển Luân Hồi!

Sở Mộ thi triển thức thứ mười lăm của Vấn Đạo kiếm thuật, Chuyển Luân Hồi. Đại chân lực cuồn cuộn, uy lực mạnh mẽ bùng nổ nháy mắt đánh nát băng sương, giây sau đâm kiếm ra.

Kiếm Tam của Chư Thiên kiếm thức!

Với Chuyển Luân Hồi khiến Kiếm Tam có uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Ngày xưa phòng ngự của Nửa Bước Đại Đế Vô Địch Kim Cương tộc còn bị đánh nát chứ nói gì đến phòng ngự của Tuyết Lãnh Sương.

Đánh thủng!

Phút cuối Sở Mộ vận dụng xảo kình, mũi kiếm rung nhẹ điểm vào trường kiếm của Tuyết Lãnh Sương, lực lượng mạnh mẽ không gì sánh bằng như núi lửa phun trào đánh bay gã. Lực lượng đáng sợ trùng kích thân thể, xương cốt như vỡ vụn, Tuyết Lãnh Sương mất sức chiến đấu.

Nếu là cuộc chiến sống chết thì chỉ nhát kiếm kia Sở Mộ dư sức lấy mạng Tuyết Lãnh Sương.

Mấy giây sau Tuyết Lãnh Sương mới lấy lại sức, sắc mặt liên tục thay đuổi.

Tuyết Lãnh Sương mới tới trước mặt Sở Mộ, hít sâu, nói:

- Ngươi thắng.

Ba chữ đại biểu cuộc chiến giữa Sở Mộ và Tuyết Lãnh Sương đã quyết định thắng thua.

Mọi người cứ ngỡ Tuyết Lãnh Sương và Sở Mộ sẽ có chiến đấu kịch liệt đặc sắc, gã thậm chí sẽ đánh bại hắn. Nhưng sự thật hoàn toàn nằm ngoài dự đoán, chính Tuyết Chủ cũng hết sức bất ngờ.

Chỉ gần mười giây ngắn ngủi, mới giao phong mấy chiêu mà Tuyết Lãnh Sương đã bị đánh bại.

Chỉ có Tuyết Ngân Linh là cảm thấy chuyện rất bình thường.

Đánh bại Tuyết Lãnh Sương nhưng Sở Mộ không hề đắc ý, hắn cảm thấy chuyện này bình thường thôi.

Tuyết Ngân Linh nói với Tuyết Chủ:

- Tuyết Chủ, chúng ta đi đây.

Sở Mộ hành kiếm lễ với Tuyết Chủ:

- Cáo từ.

Hai người cùng rời khỏi Tuyết tộc, qua cánh cửa thời không đến gần Thái Cổ kiếm thành, đi vào thành, trở về Thiên Kiêu doanh.

Sở Mộ nói:

- Lần này trong Tuyết Kiếm thánh địa có thu hoạch khá nhiều, cần chút thời gian tiêu hóa dần.

Tuyết Ngân Linh gật đầu nói:

- Ta cũng vậy.

Sở Mộ nói:

- Vậy chúng ta bế quan trước, xuất quan rồi hãy giao lưu?

Hai người quay về Vô Song lâu, Hàn Tuyết lâu, bắt đầu bế quan.

Một tháng sau. Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh xuất quan, giao lưu điều mình lĩnh ngộ, luận bàn với nhau rồi cùng tu luyện Hư Không Âm Dương Kinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.