- Đa tạ Mộ sư huynh.
Sở Trọng thở dài một hơi, cảm kích không thôi.
- Trọng sư huynh, ta có loại cảm giác không tốt.
Thần sắc của Sở Mộ có vài phần ngưng trọng nói:
- Hai trái Thăng Long quả này ngươi cầm trước, lập tức rời khỏi đây.
- Mộ sư huynh không thể.
Sở Trọng cả kinh, vội vàng thoái thác.
- Ta lúc này đây tìm được một ít Thăng Long quả, nếu như không có Trọng sư huynh, ta sẽ không có những thu hoạch này.
Sở Mộ nói:
- Cho nên hai trái Thăng Long quả này Trọng sư huynh phải nhận lấy, mặt khác, ta còn có sự tình khác phải làm, không thể tiếp tục lưu lại, cũng sẽ không cùng Trọng sư huynh đồng hành.
- Tốt, chúng ta ở Sở Môn tụ họp.
Sở Trọng nói, không khách khí nhận lấy hai trái Thăng Long quả, sau đó quay người nhanh chóng ly khai, hắn biết rõ, thực lực của mình kém xa Sở Mộ, cho nên đồng hành, một khi gặp cường địch, chỉ biết kéo chân sau của Sở Mộ.
Sau khi Sở Trọng rời khỏi, Sở Mộ lựa chọn một phương hướng khác, ngự không mà lên, nhanh chóng rời xa.
Ở địa phương này chờ đợi một thời gian ngắn, trước trước sau sau, mình tìm được hoặc chém giết người lòng mang làm loạn lấy được Thăng Long quả, tổng số vượt qua hai mươi trái, coi như là cho Sở Trọng hai trái, y nguyên còn có 21 trái.
Tiếp tục lưu lại tìm kiếm Thăng Long quả cũng có thể, nhưng không biết vì sao, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1981213/chuong-3520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.