Lực lượng bá đạo biến mất, một thân ảnh xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ cùng Sở Huyết.
- Hai vị sư đệ không sao chứ.
Người đến bận trường bào kim sắc, đầu đội Long quan, như một Vương giả quân lâm hư không, trên mặt lại treo một nụ cười ôn hòa, nhìn Sở Mộ cùng Sở Huyết nói.
- Ta không sao, sư huynh tới vừa vặn.
Tơ máu trên mặt Sở Huyết cũng nhao nhao lui bước, nhưng lại có vài phần tái nhợt, hai tay khôi phục nguyên dạng, khí tức yếu ớt, nhưng vẫn treo lên một vòng vui vẻ nói, chợt nhìn về phía Sở Mộ:
- Sở Mộ sư đệ, ngươi không có bị thương gì chứ.
- Không có việc gì.
Cảm giác sống sót sau tai nạn thật sự rất tốt, còn là loại nửa người đã rơi vào Tử Vong Thâm Uyên còn có thể sống lại, thật là tốt đến không thể tốt hơn.
- Sở Mộ sư đệ, ta giới thiệu cho ngươi thoáng một phát, vị này chính là người sáng lập Sở Môn chúng ta, cũng là Đại sư huynh của Sở Môn chúng ta, càng là vị tuyệt thế thiên kiêu thứ nhất của Sở Môn Sở Hoàng Cực.
Sở Huyết giới thiệu, để cho Sở Mộ kinh ngạc không thôi.
- Sở Mộ bái kiến Sở Hoàng Cực sư huynh.
Sở Mộ nói.
Ba chữ Sở Hoàng Cực kia, như sấm bên tai, thời điểm ở Sát Lục giới, khi đó Sở Mộ đã cảm thấy, có lẽ có một ngày, mình sẽ cùng người này gặp nhau, nhưng không biết sẽ ở dưới dạng tình huống gì gặp nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1981202/chuong-3510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.