Cái tên Sở Mộ này, lập tức để cho tất cả mọi người trong Bách Chiến Giới Vực nhớ kỹ, khắc sâu ấn tượng, bởi vì chiến tích Bách Chiến lôi đài trăm thắng liên tiếp, bởi vì thân phận tuyệt thế thiên kiêu.
Cực bắc của Bách Chiến Giới Vực, chỗ đó, là một mảnh băng tuyết chi nguyên, xa hơn thì có sông băng mênh mông không ngớt, cực kỳ nguy nga đồ sộ, chỗ này, được xưng là Băng Tuyết Nguyên, đúng là khu vực của một trong các tiểu tộc… Tuyết tộc.
Người Tuyết tộc ở trong các lâu đài tuyết như một cái bánh bao màu trắng, tán lạc ở trên cánh đồng tuyết, có lớn có nhỏ cao có thấp có, nhỏ chiếm diện tích không đến 100 mét vuông, cao bất quá 10m, lớn chiếm diện tích vượt qua mười vạn mét vuông, cao tới hơn mấy trăm ngàn mét.
Lúc này, trong một tuyết lâu đài vô cùng to lớn, bên trong đại bộ phận địa phương đều trang trí tráng lệ, duy chỉ có một chỗ thoạt nhìn rất thanh lịch, thậm chí có một loại đơn giản, chỉ vẹn vẹn có vài vật trang trí hình kiếm, tản mát ra mũi nhọn rét lạnh kinh người.
- Tuyệt thế thiên kiêu Sở Mộ... Ngươi rốt cục cũng đi tới nơi này...
Một thanh âm lộ ra non nớt mà thanh thúy vang lên, dư âm lượn lờ, chủ nhân của thanh âm này vẫn chỉ là một hài đồng nho nhỏ, nhưng ngữ khí lại như người lớn:
- Chúng ta sẽ gặp lại...
...
- Sư đệ, tu vi của ngươi đột phá.
Sở Huyết nhìn Sở Mộ, trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1981198/chuong-3507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.