- Nhận... Nhận thức.
Đại Thánh Tôn kia cà lăm trả lời, không phải hắn không có chí khí, mà là kiếm ý của Diệp Kinh Thần quá khủng bố, cho hắn một loại cảm giác Thiên Băng Địa Liệt, phảng phất như tận thế hàng lâm.
Về phần nhận thức Sở Mộ, trải qua những thời giờ này, danh tiếng của Sở Vương Đình đã sớm xâm nhập nhân tâm, người bái kiến hắn cũng không ít, coi như chưa từng thấy tận mắt, cũng chứng kiến hình ảnh, cho nên trong Nhân thành, người không biết Sở Mộ đã không nhiều lắm rồi.
- Nói.
Thanh âm của Diệp Kinh Thần không có lửa giận không có sát ý, chỉ nhàn nhạt một chữ, lại làm cho Đại Thánh Tôn kia toàn thân run rẩy.
- Hắn... Hắn gọi Sở Vương Đình... Là Kiếm Nhai lưu danh đệ nhất nhân, tuyệt thế thiên kiêu của Nhân tộc chúng ta.
Đại Thánh Tôn vội vàng trả lời.
- Sở Vương Đình... Kiếm Nhai lưu danh đệ nhất nhân... Tuyệt thế thiên kiêu...
Diệp Kinh Thần thấp giọng lặp lại một lần, nội tâm rất kinh ngạc, bởi vì hắn không ngờ, người giết chết bào đệ Diệp Kinh Vân, lại có địa vị bực này:
- Bất quá thì tính sao, giết bào đệ của ta, không cần biết ngươi là ai, đều phải chết.
- Ngươi, tìm ra người này.
Ngữ khí của Diệp Kinh Thần càng thêm bình tĩnh, nhưng Đại Thánh Tôn kia lại không biết vì sao, ngay cả linh hồn cũng sợ run.
- Ta... Ta... Ta không biết rõ... Hắn ở đâu...
- Ta... Ta nhớ ra rồi... Vài ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1981132/chuong-3451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.