Sở Mộ nghe vậy không khỏi thản nhiên mỉm cười:
- Không chiến.
- Đường đường là người đứng đầu lưu danh Kiếm Nhai, tuyệt thế thiên kiêu có lực áp Sở Hoàng Cực, không ngờ không dám đánh với ta một trận. Truyền đi chính là chuyện cười trong thiên hạ.
Tư Ngọc Phong không ngừng cười lạnh, châm chọc khiêu khích.
- Ngươi dự định lấy tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện tới khiêu chiến một Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện như ta sao?
Sở Mộ hỏi ngược lại.
Quả thực, Tư Ngọc Phong chính là tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện. Thiên phú của hắn hơn người, có thể xưng là chuẩn thiên kiêu. Thực lực toàn thân cường đại. Hắn từng có chiến tích đánh bại Tiểu Thánh Tôn. Sở Vương Đình là thiên kiêu không sai. Nhưng thiên kiêu đại biểu cho là thiên phú và tiềm lực, mà không phải là thực lực trực tiếp.
Ở dưới tình huống tuvi chênh lệch rõ ràng, khiêu chiến như vậy lại trở nên có chút không hợp lý.
- Hay là ngươi dự định áp chế tu vi trình độ tương đương với ta, lại đánh với ta một trận?
Sở Mộ lại hỏi ngược một câu. Sắc mặt Tư Ngọc Phong trở nên có chút khó coi.
Hắn là một người tự phụ, không có khả năng thật sự bỏ mặt mũi, lấy tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện tới chiến đấu cùng Sở Mộ tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện sơ cấp. Cho dù là chiến thắng, cũng không phải là chuyện gì đáng để kiêu ngạo. Nhưng hắn cũng không có khả năng đáp ứng áp chế tu vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1981050/chuong-3390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.