Một nghìn phù văn Sát Lục cấp Thanh Đồng, Sở Mộ chỉ lấy năm trăm. Năm trăm còn lại, hắn đưa cho Minh Kính. Nhưng ngay từ đầu Minh Kính không chịu tiếp nhận. Sau đó hắn lại thay đổi ý nghĩ.
- Được. Năm trăm đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng này coi như là lễ vật ngươi đưa cho anh vợ là ta.
Minh Kính vô cùng vô sỉ nói.
- Đưa đây.
Mặt Sở Mộ tối sầm. Hắn không khách khí chút nào nói.
- Lễ vật đã đưa ra, còn không biết xấu hổ muốn lấy về. Da mặt của ngươi nhất định có thể phòng ngự được công kích của Đại Đế.
Minh Kính châm chọc nói.
- Không tán gẫu với ngươi nữa. Ta chuẩn bị đi thực hiện một nhiệm vụ khác.
Sở Mộ lại nói gạt đi. Nếu không, hắn cũng không biết người này sẽ tán gẫu đến thế giới nào nữa. Hắn nhanh thu hồi lại.
- Nhiệm vụ gì?
Minh Kính hỏi.
- Săn giết mười người của mỗi tộc Thần Ma.
Sở Mộ nói.
- Được rồi. Nhiệm vụ tiếp theo của ta và ngươi không giống nhau. Xem ra chỉ có thể tạm thời tách ra. Chỉ có điều không có vấn đề gì. Em rể, ta nhìn trúng ngươi rồi. Đến lúc đó gặp lại ở Nhân Thành sau.
Minh Kính vỗ nhẹ vào vai Sở Mộ, lời nặng tâm dài nói. Bất chợt, hắn không đợi Sở Mộ phản ứng, thân hình lóe lên, lập tức đi xa.
Sở Mộ bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn không có để ý tới nữa, đi về một hướng khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1981010/chuong-3370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.