Không cam lòng, nội tâm Sở Mộ không cam lòng.
Hắn có đại tiền đồ tốt, có tương lai vô hạn, lại bởi vì thời gian không đủ, thực lực không đủ và trêu chọc cường địch mà thôi.
- Cho dù làm lại từ đầu, ta cũng sẽ không ngã xuống, Xích Viêm địa giới, một ngày nào đó ta sẽ tới tận cửa, khi đó các ngươi sẽ trả giá gấp mười lần.
Sở Mộ nói thầm, ánh mắt trở nên lăng lệ ác liệt, khí thế trên người ngưng tụ như kiếm.
Mặc kệ khí thế của hắn biến hóa như thế nào, trong mắt các cường giả Xích Viêm địa giới cũng chỉ như con sâu cái kiến.
Có lẽ thiên phú của hắn còn hơn cả Ngự Kiếm Vương nhưng thế thì sao, thiên phú không phải là thực lực, không có đủ thời gian phát triển chỉ là vô căn cứ.
Nhìn xem Thánh cung thỏa hiệp, nhìn ánh mắt Sở Mộ giống như nhận mệnh, cường giả Xích Viêm địa giới liên tục cười lạnh.
- Có phải không cam lòng hay không.
Bỗng nhiên, một giọng nói già nua vang lên truyền vào tai của Sở Mộ, làm Sở Mộ ngạc nhiên, thần sắc của hắn không có biến hóa chút nào.
- Lão phu là Úy Lam Thánh Cung chúa tể, trừ ngươi ra sẽ không có ai nghe thấy lời này.
Sở Mộ hơi phập phồng.
Úy Lam chúa tể!
Mặc dù nói thành tựu của hắn là chúa tể. Nhưng tương lai cuối cùng là tương lai, không thể dự đoán nguy hiểm và thời gian, hôm nay hắn còn tao ngộ cường địch tới từ Xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1980948/chuong-3338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.