Chương trước
Chương sau
Ba Đại Đế tam bộ, bảy Đại Đế nhị bộ, luận số lượng Đại Đế đã vượt qua Úy Lam Thánh Cung không ít, trong tình huống Úy Lam chúa tể không ra tay, một khi song phương khai chiến, Úy Lam Thánh Cung trực tiếp rơi xuống hạ phong.

- Nghe nói đệ tử thiên tài của Úy Lam Thánh Cung đông đảo, hôm nay chúng ta đặc biệt dẫn thiên tài của Xích Hồng giới vực Xích Viêm địa giới tới đây thỉnh giáo.

Quang Lôi Đại Đế cười nói, thái độ cường ngạnh hơn lúc trước nhưng ngữ khí chân thật đáng tin, giống như đang nói chuyện bình thường.

- Xích Viêm địa giới Trữ Trung Chí, tu vi Vạn Cổ bát trọng thiên đặc biệt thỉnh giáo.

Một trong ba tên thiên tài Vạn Cổ Cảnh đi ra, ánh mắt nhìn qua phía dưới một vòng, ánh mắt mang theo vài phần miệt thị, lúc này Thánh cung chi chủ và các trưởng lão tựu hiểu ý định của đối phương. Đã lo lắng dẫn phát đại chiến sẽ bị Kiếm Minh chú ý, từ đó Kiếm Minh nhúng tay gây ra hậu quả bết bát, bọn họ liền cải biến phương thức, dùng dương mưu làm việc. Dùng thiên tài tới khiêu chiến.

Một, có thể đả kích khí thế của Úy Lam Thánh Cung, từ đó tạo thành một ít ảnh hưởng gới các đệ tử, loại ảnh hưởng này không tại thành cái gì trong thời gian ngắn, thời gian dài sẽ biến thành bóng mờ lưu lại trong lòng.

Hai, khảo thí thực lực đệ tử Úy Lam Thánh Cung, tiến thêm một bước phỏng đoán là ai chém giết thiên tài của Xích Viêm địa giới, hoặc có thể nói ai là hung thủ giết tam vương.

Nói cách khác thiên tài của Xích Viêm địa giới không chỉ nhắm vào Úy Lam Thánh Cung, cũng sẽ nhắm vào các thiên tài đỉnh cấp trong Úy Lam giới vực. Trong nháy mắt Thánh cung chi chủ đã phân tích rõ ý đồ của đối phương nhưng không thể làm gì, đây là dương mưu, không phải âm mưu, không thể cự tuyệt đối phương khiêu chiến, nếu như sợ hãi không chiến cũng không xong.

Nếu chỉ có mình hắn cũng không có gì cả, nhưng đây là Úy Lam Thánh Cung, đại biểu thể diện của Úy Lam giới vực. Cho dù thua cũng không thể cự tuyệt khiêu chiến. Lần này Trữ Trung Chí là một trong những thiên tài đỉnh cấp của Xích Viêm giới vực còn sống rời khỏi Úy Lam bí cảnh, hơn nữa là một trong tứ quân, tu vi Vạn Cổ bát trọng thiên, thực lực thập phần cường hoành. Trận chiến đầu tiên, đệ tử thiên tài của Úy Lam Thánh Cung bị đánh bại dễ dàng, hơn nữa còn trọng thương, dẫn phát các đệ tử Úy Lam Thánh Cung khác phẫn nộ, người khiêu chiến thứ hai cũng bị đánh bại. Cuộc chiến thứ ba là đệ nhất đệ tử chân truyền Tây Môn Trữ xuất chiến Trữ Trung Chí. Tây Môn Trữ bị Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại nhưng không chịu thua kém, hắn trong thời gian ngắn đấu ngang hàng với Trữ Trung Chí.

- Tây Môn sư huynh, đánh bại hắn, cho hắn biết lợi hại.

Nhìn thấy cảnh này, các đệ tử Úy Lam Thánh Cung la to, ký thác kỳ vọng vào Tây Môn Trữ.

- Đây là thực lực của ngươi sao? Có chút đáng xem nhưng còn chưa đủ.

Bỗng nhiên Trữ Trung Chí cười lạnh một tiếng, hắn chém một kiếm thế đại lực chìm giống như ngọn núi cao với lực lượng cường hoành không gì sánh nổi, xuất hiện đột ngột ngoài dự kiến của Tây Môn Trữ, nhưng phản ứng của Tây Môn Trữ vô cùng nhanh chóng, hắn lui về phía sau một bước, lại nhanh chóng chuyển dời thân ảnh, trường đao chém ngang, rút đao đoạn thủy. Không ngờ Trữ Trung Chí từ chém đổi thành cuốn, hắn triền đấu với Tây Môn Trữ, hắn dùng tốc độ thật nhanh đánh bay Tây Môn, bả vai bị đánh nát mất đi năng lực chiến đấu.

- Thiên tài Úy Lam Thánh Cung không gì hơn thế này.

Trữ Trung Chí khí định thần nhàn cười nói:

- Nghe nói Úy Lam Thánh Tử chính là đệ nhất thiên tài của Úy Lam Thánh Cung, không biết có gan đấu với ta một trận hay không?

Chỉ mặt gọi tên nhưng Úy Lam Thánh Tử đang bế quan luyện hóa bổn nguyên chi lực, căn bản không biết xảy ra việc này.

- Úy Lam Thánh Tử đâu rồi? Chẳng lẻ không có ở đây? Hay là nghe chúng ta tới sợ tới mức trốn rồi?

Trữ Trung Chí tiếp tục nói.

- Câm miệng, Thánh Tử còn đang bế quan, nếu không một ngón tay cũng có thể đánh bại ngươi.

Một đệ tử Úy Lam Thánh Cung tức giận quát lớn.

- Ha ha ha ha, chẳng lẽ đệ tử Úy Lam Thánh Cung chỉ biết nói mạnh miệng hay sao?

Đối mặt mọi người phẫn nộ chỉ trích, Trữ Trung Chí lại hồn nhiên không sợ, một mặt là tin tưởng vào chính mình, một mặt khác là nhìn thấy mười Đại Đế và một trăm cường giả tuyệt thế làm chỗ dựa cho hắn.

- Úy Lam Thánh Tử kêu ra, ta muốn nhìn hắn làm cách nào dùng một ngón tay đánh bại ta!

Dường như sợ mọi người tức giận không đủ, Trữ Trung Chí lại bổ sung một câu.

- Thánh Tử bế quan, ta đấu với ngươi.

Úy Lam Thánh Nữ đi tới, nàng bị Hỏa Vương đuổi giết, sau đó được Sở Mộ cứu, cũng không ngừng lại trong Úy Lam bí cảnh bao lâu liền rời đi, bởi vậy không có được bổn nguyên chi lực, mà Úy Lam Thánh Tử bị Ngự Kiếm Vương đuổi giết, bởi vì Sở Mộ cho nên Ngự Kiếm Vương buông tha uổi giết, Úy Lam Thánh Tử vận khí rất tốt, tìm được một đoàn bổn nguyên chi lực, cũng sớm rời khỏi Úy Lam bí cảnh. Cho nên Úy Lam Thánh Tử bế quan, được một Đại Đế trợ giúp luyện hóa bổn nguyên chi lực, Úy Lam Thánh Nữ không có bổn nguyên chi lực.

- Chắc hẳn ngươi chính là Úy Lam Thánh Nữ, thực lực của ngươi chắc không yếu hơn Úy Lam Thánh Tử, đến đây, ta ở chỗ này, nhìn xem ngươi làm sao có thể dùng một ngón tay đánh bại ta.

Không thể không nói miệng lưỡi của Trữ Trung Chí rất tiện. Cố ý nói thực lực Úy Lam Thánh Nữ không yếu hơn Úy Lam Thánh Tử, từ đó lại nói đối phương có thể dùng một ngón tay đánh bại mình, nếu làm không được thì nàng sẽ yếu hơn Úy Lam Thánh Tử.

- Thánh Tử chính là người thừa kế Thánh cung, thực lực của ta không bằng hắn.

Úy Lam Thánh Nữ nói thẳng, sắc mặt Trữ Trung Chí hơi đổi, bẫy rập ngôn ngữ hắn bố trí sụp đổ.

- Tốt, vậy ta muốn xem thực lực Úy Lam Thánh Nữ là như thế nào.

Trữ Trung Chí cười lạnh, sau đó hắn nhớ tới gì đó.

- Úy Lam Thánh Nữ có dám đánh cuộc hay không, nếu ngươi như thua, bóc khăn che mặt cho ta xem mặt của ngươi.

- Nếu như ngươi thua phải quỳ xuống dập đầu.

Úy Lam Thánh Nữ bị xúc phạm kiêng kị nên tức giận.

Úy Lam sắc đái ti giông như cầu vồng trong gió, nó phiêu động mê hoặc nhân tâm.

Miệng của Trữ Trung Chí rất ti tiện nhưng thực lực của hắn rất mạnh, điểm này thể hiện rõ ràng khi hắn đánh bại Tây Môn Trữ, thực lực Úy Lam Thánh Nữ còn mạnh hơn Tây Môn Trữ không ít, nhưng đối mặt Trữ Trung Chí cũng không dám có chút khinh thường.

Thân thể lắc lư, bước chân chuyển dời giống như tinh linh trên trời cao, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của tất cả đám đông, Úy Lam cho mang vờn quanh bảo hộ nàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.