- Nhớ kỹ. Sáng tạo ra chiêu lại có hạn chế về thời gian. Tối đa không thể vượt quá một khắc đồng hồ.
Lâm Mạc nói.
- Vị Lâm... Kiếm Vương gì đó, nếu như sáng chế kiếm chiêu, ngươi không muốn phá chiêu sao?
Sở Mộ hỏi. Hắn biết tên của đối phương, lại cố ý sử dụng gì đó thay thế. Đây là một loại phản kích.
- Phá. Đương nhiên phá.
Trong mắt của Lâm Mạc lóe lên một tia căm tức, bất chợt nói.
- Ta nhớ, Tào tháp tôn đã nói qua. Điểm Kiếm Thành là có thể mình thêm vào.
Sở Mộ nói, sau đó nhìn về phía Lâm Mạc:
- Thấp hơn một trăm điểm, cũng không cần tới bêu xấu.
- Yên tâm. Chỉ là một trăm điểm Kiếm Thành, đối với ta mà nói, căn bản cũng không tính là cái gì.
Lâm Mạc cười lạnh nói.
Sở Mộ mỉm cười, không nói gì thêm. Hắn đi tới bên cạnh một khối Chiêu Ý Thạch màu đen, nhắm hai mắt lại, suy nghĩ.
Mọi người cũng không có quấy rầy hắn. Tuy rằng bọn họ không nói lời nào, nhưng trong lòng mỗi người vẫn đều đang suy nghĩ.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Thời điểm sắp tới một khắc đồng hồ trôi qua, Sở Mộ vừa rồi đặt tay ở trên Chiêu Ý Thạch. Sau mấy hơi thở, bàn tay hắn rời khỏi Chiêu Ý Thạch.
- Được. Vậy hãy để cho ta xem một chút, Kiếm Vương mười tám tuổi tự sáng tạo ra kiếm chiêu tinh diệu như thế nào.
Trong mắt Lâm Mạc có tinh quang chớp hiện. Hắn sải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1980829/chuong-3278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.