Chương trước
Chương sau
- Hắn thật sự là một Quy người tu luyện Nguyên Cảnh sao?

Cát Nhạc trợn trừng hai mắt, giống như lẩm bẩm lại giống như đang hỏi thăm Thượng Chí Chân và Vương Triều Doanh.

- Không nên hỏi ta. Ta không biết.

Vương Triều Doanh nói.

- Chưa đủ hai mươi tuổi, cảnh giới kiếm pháp lại đạt được Nhân cảnh. Yêu nghiệt như vậy, không thể dùng khả năng quan sát tầm thường để nhìn nhận được.

Thượng Chí Chân nói.

- Không biết sau khi hắn đi ra, tu vi có thể nâng cao đến mức nào?

Cát Nhạc dừng lại một hồi, lại hiếu kỳ nói.

- Niết Bàn Cảnh là khẳng định.

Về điểm này, Thượng Chí Chân và Vương Triều Doanh đều rất khẳng định gật đầu.

Ngày thứ hai mươi vừa kết thúc, Sở Mộ đi ra.

Ở trong kiếm tháp, chỉ cần có Kiếm Thành Lệnh, có thể khai thông, trực tiếp tiến vào Thánh Địa Tu Luyện, vô cùng thuận tiện. Lúc rời đi, cũng sẽ xuất hiện ở vị trí ban đầu.

Trong lúc bất chợt, bóng dáng Sở Mộ xuất hiện ở trước mặt Thượng Chí Chân và Vương Triều Doanh cùng với Cát Nhạc, khiến cho bọn họ ngẩn ra. Đột nhiên, ánh mắt tất cả đều rơi vào trên người Sở Mộ. Tiếp theo, hai mắt trợn trừng, đồng tử co lại, vẻ mặt đều vô cùng khiếp sợ.

- Vạn... Vạn Cổ Cảnh...

Cát Nhạc hình như thấy chuyện khiến hắn không thể nói được lời nào. Hắn kinh ngạc kêu lớn một tiếng. Mặc dù hai người Thượng Chí Chân cùng Vương Triều Doanh không có nói, nhưng trong lòng bọn họ cũng chấn động kinh sợ, không thể kém hơn so với Cát Nhạc.

Tầng cao nhất của Nhân kiếm tháp số 18, Sở Mộ phát ra khí tức, không ngờ chính là Vạn Cổ Cảnh.

Vạn Cổ nhất trọng thiên!

Tròn hai mươi ngày, một ngàn hai trăm điểm Kiếm Thành bên trong Kiếm Thành Lệnh đã hoàn toàn tiêu hao không còn. Tu vi của Sở Mộ cũng từ Quy Nguyên Cảnh nhị giai, liên tục không ngừng nâng cao. Ở dưới tình huống không có bình cảnh, năng lượng đủ nhiều, khiến cho tu vi của hắn được nâng cao vô cùng lớn.

Quy Nguyên Cảnh nhập môn, Quy Nguyên Cảnh tiểu thành, Quy Nguyên Cảnh đại thành, Quy Nguyên Cảnh viên mãn. Sau đó, Niết Bàn Cảnh.

Niết Bàn Cảnh cửu trọng thiên. Mỗi lần Niết Bàn, đều là một lần bản thân lột xác. Từ thân thể đến đan điền rồi đến linh hồn. Mỗi lần lột xác, đều cần tiêu hao rất nhiều năng lượng. Nếu không phải hắn ở bên trong Thiên Nguyên Đỉnh, nguyên khí thiên địa vô cùng nồng đậm tinh thuần, đồng thời gần như vô cùng vô tận, Sở Mộ cũng không có khả năng ở trong khoảng thời gian ngắn liên tục chín lần Niết Bàn.

Sau Niết Bàn Cảnh, chính là ngưng luyện nguyên thần, thành tựu thân thánh Vạn Cổ Cảnh.

Chỉ có điều, Sở Mộ cũng không giống với các Vạn Cổ Cảnh khác. Thành tựu nguyên thần, hắn tu luyện Cầu Chân Công, không có nguyên thần, giống như bên trong thế giới tinh thần hư không hỗn độn nhỏ, chỉ có vô số ánh sao lấp lánh, chỉ có vòng xoáy tinh vân chỗ trung tâm.

Vạn Cổ Cảnh bình thường không có nguyên thần có nghĩa là chết. Nhưng Sở Mộ không có nguyên thần, có nghĩa là năng lực sinh tồn càng cường đại hơn. Bí pháp công kích nguyên thần, cho dù là sát nhập bên trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, cũng có không cách nào tạo thành phá hủy hoàn toàn. Bởi vì Sở Mộ không có nguyên thần. Đương nhiên, Sở Mộ không có nguyên thần cũng có không cách nào tu luyện bí pháp công kích nguyên thần.

Có bỏ có được. Thiên đạo đã định.

Chỉ có điều, Sở Mộ tu luyện Cầu Chân Công lại nắm giữ kiếm thuật Vấn Đạo, đã có đầy đủ năng lực trùng kích thế giới tinh thần của đối phương. Mỗi một kiếm đều có thể làm được. Có bí pháp công kích nguyên thần hay không, cũng không có khác biệt gì lớn.

Linh hồn và ý thức của hắn, có kiếm đạo bản nguyên ở sâu bên trong bảo vệ. Trừ khi có thể đánh bại kiếm đạo bản nguyên, mới có thể tổn thương tới linh hồn Sở Mộ. Vậy ít nhất cần phải là cường giả cấp Chúa Tể.

Đồng dạng, tinh thần và thể xác Sở Mộ cũng không có biến thành thân thánh, lại hoàn toàn không yếu hơn so với thân thánh.

Hai mươi ngày ngắn ngủi, từ Quy Nguyên Cảnh nhị giai, thăng cấp đến Vạn Cổ Cảnh nhất trọng thiên. Loại biên độ nâng cao này khiến người ta thấy phải nghẹn họng nhìn trân trối.

- Ta không biết nên nói cái gì cho phải.

Cát Nhạc đờ đẫn nói.

Một lúc lâu sau, ba người mới khôi phục lại sự tỉnh táo, nhưng trong lòng vẫn khiếp sợ không thôi.

- Được rồi. Chắc hẳn nên đi chúc mừng một phen. Bản Tháp Chủ quyết định, đi Tam vị Lâu.

Thượng Chí Chân hào sảng nói.

- Đi thôi.

Cát Nhạc cùng Vương Triều Doanh vừa nghe, nhất thời mừng rỡ, bộ dạng không kịp chờ đợi. Điều đó khiến cho Sở Mộ sinh ra mấy phần mong đợi.

- Sở lão đệ, ngươi có lộc ăn. Đầu bếp ở Tam vị Lâu lại là linh trù sư.

Cát Nhạc đã sắp chảy nước miếng.

Giá thức ăn ở Tam vị Lâu cao đến dọa người. Đồng thời, chỉ tiếp nhận thanh toán bằng điểm Kiếm Thành. Bốn người tổng cộng gọi tám món, lại thêm một vò rượu. Cuối cùng, Thượng Chí Chân không ngờ trả hết sáu mươi điểm Kiếm Thành. Đây là kết quả sau khi đã chiết khấu sáu phần. Nói cách khác, ăn một bữa cơm như thế, chẳng khác nào tu luyện một ngày ở bên trong Thiên Nguyên Đỉnh.

Tuy rằng chi phí cao, lại cao cũng đáng giá. Đầu tiên là những thức ăn này và rượu. Sở Mộ chắc chắn, đây là lần đầu tiên sau khi hắn trải qua mấy thế giới được nếm thứ ngon như vậy. Tam vị Lâu, trong đó có hai món thức ăn chiêu bài. Vào miệng là một mùi, nhai là một mùi, nuốt xuống lại là một mùi khác. Rượu cũng như vậy.

Ba loại mùi hoàn toàn khác nhau, lại không có xung đột với nhau. Cuối cùng vào bụng, hóa thành nhiệt lưu, tràn ngập toàn thân. Ấm áp khiến người ta cảm thấy hết sức thoải mái. Tinh khí thần hình như cũng nhận được nâng cao rất nhỏ.

Sở Mộ phán đoán, ăn một bữa cơm như vậy, nếu như Vạn Cổ Cảnh nhất trọng thiên bình thường nhất định sẽ nhận được nâng cao rõ rệt. Tối thiểu chẳng khác nào dưới tình huống bình thường, một hai năm tu luyện toàn diện. Nhưng hắn đồng thời tu luyện tinh khí thần, cơ sở vô cùng vững chắc, Vạn Cổ Cảnh bình thường còn xa mới có thể so sánh được. Cho nên, nâng cao vô cùng nhỏ. Nhưng nếu như có thể ăn mỗi ngày, thật ra có trợ giúp khiến tu vi nhanh chóng nâng cao.

Tam vị Lâu tiêu tốn như vậy, Thiên Nguyên Đỉnh tiêu hao như vậy, Sở Mộ không khỏi cảm giác bùi ngùi. Điểm Kiếm Thành quả thực dùng tốt.

- Nếu như ta bán đi một ngàn hai trăm điểm Kiếm Thành trước đó, cho dù là nhận được một ngàn hai trăm khối nguyên tinh hạ phẩm, cũng có không cách nào khiến cho tu vi của ta tăng lên tới Niết Bàn Cảnh. Càng chưa nói tới Vạn Cổ Cảnh hiện tại.

Sở Mộ thầm nghĩ. Thảo nào lại có ít người nguyện ý bán ra điểm Kiếm Thành như vậy.

- Tháp Chủ, có phương pháp gì có thể nhận được điểm Kiếm Thành tốt hay không?

Sau khi ăn uống no nê, Sở Mộ hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.