Chương trước
Chương sau
Giám thị lấy giấy sinh tử ra, có ba bản. Hạ Hầu Nguyên, Sở Mộ ký tên vào. Sở Mộ dùng cái tên Sở Vương Đình. Ký xong giám thị giữ một bản, hai bản khác do hai người cầm.

- Hai vị đã ký giấy sinh tử rồi thì ai bị giết chết sau này không được truy cứu trả thù.

Giám thị đài sinh tử cất giấy sinh tử, nghiêm túc nói:

- Ngoài ra ký giấy sinh tử không có nghĩa là hai vị nhất định phải phân ra sinh tử, nếu có một bên nhận thua hay một bên khác đồng ý thì có thể dùng cách khác giải quyết.

Giám thị nói theo lệ sau đó rời khỏi đài sinh tử, chừa lại sân cho hai bên quyết đấu sống chết.

Hạ Hầu Nguyên mỉa mai:

- Ta từng nghe qua một truyện cười, một con kiến cho rằng mình rất mạnh nên khiêu khích với con voi, giống như bây giờ vậy.

Sở Mộ hỏi:

- Có mang Nguyên Thạch theo không?

Sở Mộ có hai mục đích, một cái là kiếm Nguyên Thạch. Nếu một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm vào tay, khi Sở Mộ quay về có thể trọng tu ngay lập tức. Đương nhiên nếu được càng nhiều Nguyên Thạch thượng phẩm thì hiệu suất trọng tu càng cao nữa.

Hạ Hầu Nguyên cười khẩy nói:

- Ở đây.

Hạ Hầu Nguyên vung tay lên, mười cái rương nhỏ xuất hiện bên cạnh, khi mở ra tỏa dao động nguyên khí thiên địa cực đậm. trong mỗi cái rương nhỏ đều có một trăm khối Nguyên Thạch trung phẩm.

Một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm làm nhiều người quanh đài sinh tử mắt sáng rực. Nếu không phải e ngại thì bọn họ đã nhào lên cướp giật, họ khinh thường loại người chết còn muốn lấy tiền.

Sở Mộ lấy một tờ khế đất ra khỏi không gian giới chỉ:

- Đây là khế đất của Sở Môn kiếm quán.

Khế đất Sở Môn kiếm quán và một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm là tiền cược của hai người, phải chuyển giao công chứng viên tạm thời giữ, thường do giám thị đài sinh tử kiểm nghiệm.

Hạ Hầu Nguyên lên tiếng:

- Ta không thích giết người.

Hạ Hầu Nguyên dùng ngữ điệu ban ơn, cao cao tại thượng nói:

- Cho ngươi cơ hội lần cuối, nếu nhận thua, quỳ xuống, dập đầu thì ta không ra tay nữa, tha mạng cho ngươi.

Lời Hạ Hầu Nguyên nói làm Sở Mộ rất buồn cười, vì khiến hắn bất giác nhớ tới trước kia từng có người nói vậy nhưng đều chết dưới kiếm của hắn, là người nào thì hắn quên rồi.

Sở Mộ bình tĩnh nói:

- Đừng nói nhiều nữa, rút kiếm đi.

Tay phải Sở Mộ cầm chuôi kiếm từ từ rút kiếm ra.

Kiếm của Sở Mộ là bảo khí trung phẩm phụ thân Sở Vương Đình để lại: Trường Không kiếm.

Thân kiếm sáng choang, Sở Mộ rút ra có tia phong mang như có như không phát tán.

- Là bảo khí trung phẩm!

- Luyện Khí cảnh có thể khống chế bảo khí?

- Tu luyện giả bình thường đương nhiên không được, nhưng một số thiên tài có thể làm được.

- Xem ra Sở Vương Đình này là một thiên tài, tiếc rằng không biết lượng sức.

Phàm khí thích hợp cho Luyện Khí cảnh dùng, bảo khí là Quy Nguyên cảnh, Niết Bàn cảnh sử dụng, linh khí thích hợp cho Vạn Cổ cảnh, Tuyệt Thế cảnh dùng.

Đây là tình huống bình thường, nhưng có ngoại lệ, ví dụ một số thiên tài vượt qua đẳng cấp sử dụng kiếm khí cao hơn một cấp.

Hạ Hầu Nguyên nói:

- Đồng ý khiêu chiến với ngươi làm ta thấy rất mất mặt.

Ý là chiến đấu với Sở Mộ thì gã không cần rút kiếm.

Đúng là, tu vi Quy Nguyên cảnh cửu giai đối phó môt Luyện Khí cảnh thập nhị giai dễ như húp cháo, như đối diện một con kiến, một ngón tay có thể nghiền chết.

Sở Mộ cảm giác rõ ràng đối phương coi thường, hắn không hề giận, không bất mãn chút nào. Sắc mặt Sở Mộ bình tĩnh, lòng phẳng lặng không gợn sóng.

Giờ phút này Sở Mộ lấy tu vi Luyện Khí thập nhị giai đối kháng địch thủ Quy Nguyên cảnh cửu giai, vượt qua khoảng cách quá lớn. Năm xưa Sở Mộ ở cực hạn Khí Hải cảnh cùng lắm chỉ tranh phong với Cửu Chuyển cảnh bình thường, nên hắn không khinh thường Hạ Hầu Nguyên, hắn biết mình bây giờ không còn là mình ngày xưa.

Sau này Sở Mộ không nừng tăng cao năng lực, cộng thêm các loại thủ đoạn mới có thể chiến đấu vượt nhiều đẳng cấp. Hiện nay về cảnh giới Sở Mộ đã rất gần đến cấp Chúa Tể, thậm chí một chân bước vào rồi, mạnh hơn Hạ Hầu Nguyên gấp vô số lần.

Cảnh giới tu vi không đại biểu thực lực nhưng một mặt nào đó tăng mạnh thực lực, dù sao cảnh giới cao siêu khiến tu luyện giả vận dụng lực lượng càng tinh tế hơn.

Hạ Hầu Nguyên lạnh lùng cười:

- Đừng trách ta không cho ngươi cơ hội.

Mắt Hạ Hầu Nguyên bắn ra sát khí kinh người, tay phải nhanh chóng giơ lên, ngón trỏ cùng ngón giữa khép lại như kiếm nhẹ vung lên, điểm hư không.

Một kiếm nguyên xé gió, chỉ là kiếm nguyên đơn thuần, không dung nhập kiếm khí hay lực lượng áo nghĩa gì vào.

Trong mắt Hạ Hầu Nguyên và người khác thì một kiếm nguyên của Quy Nguyên cảnh cửu giai đủ giết đối phương. Dù thực lực của đối phương mạnh mẽ gấp mười lần cũng không thể đỡ đòn.

Hạ Hầu Nguyên khép lại kiếm chỉ là Sở Mộ đoán ra ngay quỹ tích công kích của gã, hắn bước xéo ra như thể hai người luyện tập rất nhiều lần. Kiếm nguyên bắn nhanh ra không điểm chết Sở Mộ, chỉ mành treo chuông vụt qua người hắn, chỉ cách một chút, chỉ chút xíu thôi hắn sẽ bị bắn chết.

Chỉ điểm hụt, đám người dưới đài sinh tử khó tin kêu lên. Hạ Hầu Nguyên sầm mặt, biểu tình cực kỳ khó xem, lúc trước gã đặt cược là tùy tay đánh chết đối phương.

Nghĩ đến đây Hạ Hầu Nguyên nổi khùng, kiếm chỉ liên tục điểm ra. Các kiếm nguyên xé gió như mưa to ập đến, tất cả bắn hướng Sở Mộ. Kiếm nguyên điểm ra không ẩn chứa kiếm ý, áo nghĩa gì.

Kiếm nguyên như mưa rào rậm rạp phủ lên tám hướng, chặn lại mọi con đường của Sở Mộ, ít ra trong mắt người khác thấy vậy. Nhưng Sở Mộ lại thấy kiếm nguyên rậm rạp như mưa to có trước có sau, quỹ tích rõ ràng, tốc độ và quỹ tích đều nằm trong cảm giác của hắn.

Sở Mộ bước nhỏ na di tần suất cực cao, thân hình lúc trái lúc phải, bước chân né tránh không ngừng tiến lên.

Cảnh giới kiếm pháp Thiên Địa Chi Kiếm, tinh túy tâm kiếm như nhất vẫn còn. Tuy vì các loại lý do nên phạm vi teo nhỏ nhiều nhưng vẫn phủ lên mười thước được. Với ánh mắt hơn người Sở Mộ sớm phán đoán nhanh hơn, ứng dụng lực lượng vượt qua cực hạn làm hắn có sức bật mạnh hơn, phản ứng càng nhanh nhẹn.

Mọi người cứ nghĩ Sở Mộ sẽ bị kiếm nguyên của Hạ Hầu Nguyên xuyên thủng người thành tổ ong, Sở Vương Đạo rất là nôn nóng.

Nhưng Sở Mộ như con cá trơn trượt xuyên toa trong kiếm nguyên rậm rạp nhanh chóng đến gần Hạ Hầu Nguyên. Tốc độ đó không phải Luyện Khí thập nhị giai nên có, dù là Quy Nguyên cảnh nhập môn cũng không mau bằng Sở Mộ.

Công tử ca tu vi Niết Bàn cảnh kinh ngạc kêu lên:

- Mau quá!

Rõ ràng Sở Mộ không thi triển bộ pháp cao thâm gì nhưng có tốc độ kinh người làm công tử ca hết sức giật mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.