Cũng không biết qua bao lâu, rốt cuộc Sở Mộ cũng bay tới trước mặt ánh sáng kia. Thứ kia giống như là ánh sáng chiếu qua lỗ thủng vậy. Không chút do dự, Sở Mộ đâm đầu vào trong.
Lập tức, hắn nhìn thấy, cảm giác được, giống như lần nữa sống lại vậy.
Sống hay chết, bồi hồi của việc còn sống hay đã chết khiến cho hắn không rõ ràng lắm. Bởi vì hắn chỉ có thể cảm giác được mình tồn tai, nghe được, cảm giác được, lại không có thân thể, giống như chỉ còn lại có linh hồn, nhưng mà lại không giống như linh hồn vậy.
- Đây là... Tiểu Hỗn độn hư không.
Một đạo thanh âm vang vọng, ôn hòa, không cao không thấp, không mặn không nhạt, không nhanh không chậm. Thanh âm này giống như là thanh âm của thiên đạo, mỗi một chữ đều ẩn chứa huyền diệu vô cùng. Thế giới trước mắt Sở Mộ dường như đang diễn biến, rồi lại không có lĩnh ngộ gì.
- Thế giới chi linh...
Linh quang lóe lên, ngữ khí không quá khẳng định từ trong miệng Sở Mộ vang lên.
Dứt lời, trước mắt Sở Mộ lập tức có một đám sương mù từ trong hư vô lan tràn ra, sương mù kia màu xám, giống như là màu sắc của hồn độn thời thiên địa sơ khai, không có ngũ quan, không có tứ chi, dao động có quy luật. Sở Mộ phát hiện ra, loại chấn động này ẩn chứa huyền diệu vô cùng.
Hoàn toàn vượt quá dự kiến của Sở Mộ, vốn hắn cho rằng mình không còn thân thể, dường như chỉ còn lại linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1980735/chuong-3231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.