Chương trước
Chương sau
Tốc độ bộc phát, nhanh chóng tiến lên. Trước khi điểm sáng kia biến mất, thân thể vọt vào trong điểm sáng này, Sở Mộ không bị ngăn cản một chút nào, ngược lại còn có cảm giác như xuyên qua mặt nước, thân thể trực tiếp chui vào bên trong.

Loại cảm giác này hết sức kỳ lạ, Sở Mộ cũng không nói rõ được. Giống như đã xuyên qua nước rất lâu, cũng giống như vừa mới xuyên qua mặt nước. Sau khi vượt qua, lập tức có một cỗ tin tức tràn vào trong đầu hắn. Sau khi tiếp thu tin tức kia, Sở Mộ lập tức ngơ ngẩn.

Vốn dựa theo tình huống bình thường, từ thập tam ngục tiến vào vòng xoáy không gian là tới được thập tứ ngục. Nhưng mà tin tức truyền vào trong đầu Sở Mộ khiến cho hắn biết, nơi này không phải là thập tứ ngục mà là thập bát ngục.

Thập bát ngục.

Sở Mộ ngơ ngẩn, dù thế nào hắn cũng thật không ngờ, mình theo vòng xoáy không gian từ thập tam ngục, trải qua không biết bao lâu ở trong không gian tối tăm mờ mịt kia mới tìm được một điểm sáng để tiến vào. Điểm sáng này không ngờ lại không phải là tiến vào thập tứ ngục, mà là tiến vào thập bát ngục, trọn vẹn nhảy vọt qua tứ ngục.

Tiến vào thập bát ngục, nhảy cóc qua tứ ngục từ thập tam ngục cho tới thập tứ ngục, không biết đã tiết kiệm bao nhiêu sức lực và khó khăn cho Sở Mộ. Đương nhiên hắn cũng không biết rốt cuộc mình đã ở trong không gian tối tăm mờ mịt kia bao lâu.

Bất kể như thế nào, có thể tiến vào thập bát ngục, tóm lại là chuyện tốt.

- Thập bát ngục liệu có phải là nơi ở của Thế giới chi linh hay không?

Sở Mộ thầm nghĩ.

- Không, nếu như dựa theo tình huống mười tám khỏa Thâm Lam thần châu tương ứng với Thâm lam thập bát ngục xem ra, chỗ ở của Thế giới chi linh không thể nào ở thập bát ngục được.

Vấn đề hiện tại là làm thế nào vượt qua thập bát ngục, tiến vào ngục cao hơn, tìm được Thế giới chi linh.

Suy nghĩ này hiện lên trong đầu, Sở Mộ lập tức nhìn thấy cảnh sắc trước mặt nhanh chóng biến hóa.

Không khí chấn động, ánh sáng vặn vẹo, mặt đất phập phồng, bầu trời rạn nứt, tất cả đều giống như tận thế, làm cho người ta thất kinh.

Vẻ mặt Sở Mộ rất là trấn định, trải qua nhiều lần biến cố, lúc này dù có đối mặt với bất kỳ nguy hiểm gì hắn vẫn có thể giữ vững được sự tỉnh táo. Lúc gặp tình huống, biến hóa không biết trước hắn cũng có thể dùng bất biến ứng vạn biến.

Dưới biến hóa, bộ dáng trước đó của thập bát ngục hoàn toàn biến hóa, là một hành lang đen kịt. Ở bên cạnh hành lang kia còn có một tấm bia đá đen kịt mà to lớn đừng sừng sững. Trên tấm bia đá có bốn văn tự rất lớn, cổ xưa - Vô Hối Kiếm lang.

Bên cạnh bốn chữ Vô Hối Kiếm lang còn có một hàng chữ nhỏ.

“Vào Vô Hối Kiếm lang, sinh tử không rõ, không về không hối“.

Những chữ này nhìn qua lập tức có cảm giác giật mình, ý tứ cũng rất rõ ràng, đi vào Vô Hối Kiếm lang là không có đường quay về, cũng không có cách nào hối hận được. Chỉ có thể tiếp tục đi lên trên, hơn nữa ở trong Vô Hối Kiếm Lang có nguy hiểm gì hay không, hiện tại cũng không thể nào biết được.

Không có sợ hãi, cũng không do dự, Sở Mộ bước chân ra, bước vào trong Vô Hối kiếm lang. Lập tức, cảnh tượng bốn phía nhanh chóng biến đổi. Vô Hối kiếm lang nhìn qua vốn không lớn dường như bên trong có càn khôn vậy.

Vách tường đen kịt, mặt đất đen kịt, trên không có vô số tinh quang vô tận như trang trí, nhìn qua giống như là bầu trời đêm, vô cùng thâm thúy, vô cùng huyền diệu.

Bỗng nhiên, bóng đêm trong Vô Hối Kiếm Lang bị đẩy ra, quang mang không biết từ nơi nào truyền tới, khiến cho Sở Mộ có thể nhìn rõ tất cả mọi thứ trong Vô Hối kiếm lang.

Kiếm lang nhìn không thấy tận cùng, từng đạo tinh quang từ trên không trung rơi xuống, chui vào mặt đất đen kịt, bị mặt đất hấp thu, sau đó có từng đạo thân ảnh từ trên mặt đất đen kịt của Kiếm lang nhảy ra.

Thân ảnh kia chỉ cao bằng người bình thường, cũng không có chỗ nào đặc thù, toàn thân đen kịt, tỷ lệ thân thể và đường cong, dùng ánh mắt của Sở Mộ mà nói, có thể nói là hoàn mỹ. Là một loại kết hợp tốt nhất giữa lực lượng và độ linh hoạt, thích hợp với bộc phát chiến đấu và triền đấu.

Từng đạo thân ảnh màu đen cầm trường kiếm màu đen trong tay, dùng phương thức kỳ lạ đứng trước mặt Sở Mộ, vẫn không nhúc nhích như là tượng điêu khắc. Chỉ là Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng, khí tức trên những đạo thân ảnh màu đen cầm trường kiếm màu đen kia, tuyệt đối đã đạt tới cấp độ Tuyệt Thế cường giả. Chỉ cần hắn đi về phía trước, tới gần phạm vi nhất định sẽ khiến cho những đạo thân ảnh màu đen kia công kích.

Cho dù là như vậy nhưng Sở Mộ cũng không do dự, hai tay nắm chặt, Vĩnh Hằng linh kiếm và Yên Diệt linh kiếm ở trong tay, chân bước về phía trước, tốc độ cực nhanh, lập tức nhảy vào trong đám thân ảnh màu đen này.

Toàn bộ những đạo thân ảnh màu đen này đều có hành động, kiếm đen kịt lập tức đâm về phía Sở Mộ. Lực lượng Tuyệt Thế cường giả tam luyện sơ giai bộc phát, không hề giữ lại.

Đúng vậy, lực lượng của đám thân ảnh màu đen này là tam luyện sơ giai. Kiếm quang đâm ra một đường thẳng tắp, tốc độ cực nhanh, lực lượng mạnh mẽ, sức bật kinh người, phát huy yếu tố nhanh, chuẩn, hung ác của kiếm pháp vô cùng tinh tế.

Trong tích tắc có hơn mười đạo kiếm quang đen kịt từ bốn phương tám hướng đâm về phía Sở Mộ. Nếu như thực lực của Sở Mộ chỉ là tam luyện trung giai, đối mặt với hơn mười kiếm của tam luyện sơ giai, căn bản không thể nào né tránh được.

Nhưng mà thực lực của Sở Mộ hiện tại là Đại Thánh Tôn đỉnh phong, không biết đã vượt qua Tam Luyện trung giai biết bao nhiêu lần.

Hơn mười đạo kiếm quang đen kịt còn không có cách nào đâm tới Sở Mộ thì hơn mười đạo thân ảnh màu đen xuất kiếm kia đã tan thành mây khói. Kiếm của Sở Mộ nhanh tới mức tận cùng, nhanh tới tình trạng chúng không kịp phản ứng.

Một đường đi về phía trước, rất là thông suốt. Dưới song kiếm của Sở Mộ, không có một ai địch nổi. Thường thường chỉ cần một kiếm là có thể chém giết một vài, thậm chí là hơn chục thân ảnh màu đen, song kiếm giống như cối xay thịt, những nơi đi qua, một đường thông suốt, tất cả tan thành mây khói.

Xuất kiếm, xuất kiếm, liên tục xuát kiếm, Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm, rốt cuộc mình đã tiến lên được bao xa. Hắn cũng không rõ ràng rốt cuộc mình đã ra bao nhiêu kiếm. Những đạo thân ảnh màu đen kia biến mất không còn.

Chém giết một phen, cũng không có làm tiêu hao bao nhiêu lực lượng của Sở Mộ, thậm chí có thể nói căn bản không tiêu hao lực lượng gì. Bởi vì thực lực đối thủ quá yếu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.