Chương trước
Chương sau
- Ha ha, Sở Mộ,ngươi trốn không thoát đauua.

Lâm Thánh Tôn nhìn Sở Mộ bị hư ảnh Thiên Quan đánh trúng, giam cầm, hắn lập tức cười lớn. Sắc mặt hắn tái nhợt, một thân khí tức giảm xuống, chỉ còn lại có một phần trăm. Hắn triệu hoán hư ảnh Thiên Quan hàng lâm, cơ hồ khiến cho một thân lực lượng của hắn tiêu hao không còn.

Đáng tiếc là Thiên Quan này chỉ có thể giam cầm người ta chứ không cách nào giết chết. Mục tiêu bị giam cầm không thể nào lao ra khỏi Thiên Quan. Mà người ngoài Thiên Quang cũng không thể nào công kích mục tiêu trong Thiên Quan.

Giam cầm.

Chỉ là giam cầm mà thôi.

- Nham Thánh tôn, kế tiếp còn phải làm phiền ngươi thu lại Thiên Quan.

Lâm Thánh tôn nói.

- Yên Tâm đi.

Nham Thánh tôn gật đầu, không cần Lâm Thánh Tôn nói hắn cũng làm như vậy.

Hai tay Nham Thánh Tôn vung vẩy, bắt đầu ngưng kết thủ ấn, chuẩn bị thi triển một chiêu Không gian thiên thuật, tạm thời thu lại Thiên Quan. Bởi vì Thiên Quan không có cách nào thu vào trong giới chỉ không gian được.

Một khi thành công thu lại Thiên Quan giam cầm Sở Mộ, chẳng khác nào giải quyết được Sở Mộ. Đến lúc đó mang về Thiên Tộc, muốn bào chế Sở Mộ như thế nào cũng được. Có lẽ, nhân tộc kiệt xuất như vậy còn có thể luyện chế thành một cỗ khôi lỗi cường đại, hiệu lực vì Thiên tộc, coi như là đền bù cho những hành vi trước đó của tiểu tử này.

Suy nghĩ rất tốt, đáng tiếc sự thực lại rất là tàn khốc.

Khi Nham Thánh tôn thi triển ra Không gian thiên thuật, lực lượng bao trùm lên Thiên Quan, đang muốn thu Thiên Quan vào trong không gian thì bỗng nhiên có một cỗ lực lượng manh mẽ từ trong Thiên Quan bộc phát ra. Thiên Quan lập tức run lên.

- Không xong.

Sắc mặt Lâm Thánh Tôn bỗng nhiên đại biến, hắn ý thức được trong Thiên Quan xuất hiện biến cố. Chỉ là hắn không có lực lượng để áp chế. Mà Nham Thánh tôn lúc này lại đang bận thi triển Thiên thuật không gian, cũng không cách nào rảnh tay được.

- Ta cũng không tin ngươi có thể phá Thiên Quan mà ra.

Dùng thực lực Tiểu Thánh Tôn của hắn thi triển ra hư ảnh Thiên Quan đủ để giam cầm bất luận một Tiểu Thánh tôn nào. Cho dù là một ít Đại Thánh tôn cũng bị giam cầm. Trừ phi là Đại Thánh tôn cường đại và Cực Thánh Tôn mới có thể thoát khỏi Thiên Quan.

Sở Mộ là Tiểu Thánh tôn, hiện tại cho dù có phản kháng thế nào thì hắn cũng không tin Sở Mộ có thể thoát khỏi Thiên Quan.

Nham Thánh tôn lập tức đẩy nhanh tốc độ của thiên thuật. Thiên Quan nhanh chóng bay vào trong một vòng xoáy, một khi tiến vào trong không gian kia, kết cục của Sở Mộ không cần phải nói.

Thiên Quan lần nữa run lên, chượt, hia đạo kiếm quang giao nhau tạo thành thập tự, sáng chói vô cùng, từ phía trong Thiên Quan bay ra.

Dưới kiếm quang thập tự, Thiên Quan bị chém nát, thân ảnh Sở Mộ hiện ra. Mái tóc dài màu trắng trên đầu tung bay, hai mắt sắc bén như kiếm phong, xuyên thủng hư không bắn tới. Làm cho Nham Thánh tôn và Lâm Thánh Tôn run rẩy, cảm giác hồi hội hiện lên trong lòng.

Khí tức cường đại từ trong cơ thể Sở Mộ phát tán ra, bài xích hư không, tạo thành một mảnh Tuyệt Vực ở bốn phía.

Đại Thánh Tôn.

Khí tức của Sở Mộ đột nhiên đạt tới Đại Thánh tôn, hơn nữa còn có thể chém nát hư ảnh Thiên Quan đã nói rõ thực lực của hắn ở trong Đại Thánh tôn thuộc về đỉnh phong. Khoảng cách với Cực Thánh tôn chỉ còn một bước ngắn.

Thực lực cường đại như vậy đủ để chém giết bọn hắn, làm cho tim bọn hắn đập nhanh hơn. Nhất là hiện tại, Lâm Thánh Tôn vi triệu hoán hư ảnh Thiên Quan hàng lâm mà một thân lực lượng cơ hồ tiêu hao không còn, căn bản không còn năng lực chiến đấu.

- Lâm Thánh tôn, ta ngăn lại hắn, ngươi đi đi.

Nham Thánh Tôn quát, hắn không tiếp tục thi triển Thiên thuật không gina nữa, bị cắn trả, miệng rên một tiếng, khóe miệng có máu tươi tràn ra. Chỉ là hắn cưỡng ép nhịn xuống, thi triển Thiên Thuật, lập tức bố trí phòng ngự trùng trùng điệp điệp, rồi sau đó lại thi triển thiên thuật công kích.

Tất cả chỉ hoàn thành trong nháy mắt. Lâm Thánh Tôn lập tức quyết định, bộc phát ra lực lượng không còn sót lại nhiều lắm, hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng rời đi. Hiện tại lực lượng của hắn không còn đủ, căn bản không có sức chiến đấu, rời khỏi đây mới là lựa chọn tốt nhất.

Chỉ là Sở Mộ cho phép hắn rời đi sao?

Thiên Quan giam cầm làm cho Sở Mộ không thể làm gì khác hơn. Khi đó Sở Mộ lập tưc quyết định, đập nồi dìm thuyền, thi triển ra trọng thứ tư của Khô Thương bí pháp, tốc độ tiêu hao thọ nguyên gấp vạn lần đổi lấy lực lượng càng cường đại hơn, đạt tới Đại Thánh tôn đỉnh phong, đến gần vô hạn Cực Thánh Tôn. Cho dù đối mặt với một Cực Thánh tôn thì Sở Mộ cũng không phải là kẻ không có sức hoàn thủ.

Một cái giá lớn như vậy khiến cho hắn chỉ có thể sống thêm vài chục năm nữa mà thôi.

Vài chục năm rất ngắn, rất gấp gáp, đây cũng là nguyên nhân Sở Mộ một mực không có thi triển trọng thứ tư của Khô Thương bí pháp. Nhưng mà lúc này bị hư ảnh Thiên Quan giam cầm, nếu như không thi triển tứ trọng của bí pháp, Sở Mộ căn bản không thể nào phá được Thiên Quan. Kết cục chỉ sợ so với chết còn thê thảm hơn.

Sống thêm vài chục năm so với sống không bằng chết, Sở Mộ lựa chọn cái trước.

Khoái ý ân cừu.

Song kiếm chấn động, thân thể Sở Mộ lập tức biến mất không thấy gì nữa, hoàn toàn vượt qua nắm bắt của Nham Thánh tôn. Hắn chỉ cảm thấy trước mắt dường như có quang mang lóe lên thì Sở Mộ đã biến mất trước mắt hắn rồi.

Chợt có một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, truyền vào trong tai, Nham Thánh Tôn nghe rất rõ ràng. Tiếng kêu thảm thiết kia là tiếng kêu của Lâm Thánh tôn.

Đúng vậy, ngay sát na kia, Sở Mộ dùng tốc độ kinh người của Đại Thánh Tôn đỉnh phong biến mất trước mặt Nham Thánh Tôn, xuất hiện trước mặt Lâm Thánh Tôn. Song kiếm chém ra, không chút lưu tình nào, trực tiếp chém giết Lâm Thánh Tôn.

Coi như là thời kỳ toàn thịnh của Lâm Thánh Tôn, đối mặt với Sở Mộ lúc này cũng hoàn toàn không phải là đối thủ. huống chi hắn vì triệu hoán hư ảnh THiên Quan, một thân lực lượng cơ hồ tiêu hao không còn. Hiện tại chỉ khôi phục được một điểm mà thôi, hoàn toàn không có bất kỳ năng lực chống cự nào.

Đại Thánh tôn đỉnh phong, khống chế đối với Kiếm chi chân ý lại đạt tới đẳng cấp cao hơn.

Nói đơn giản, Tiểu Thánh tôn khống chế Kiếm Chi chân ý là từ một thành tới ba thành. Đại thánh tôn là từ bốn thành tới sáu thành. Cực Thánh tôn là từ bảy thành tới chín thành. Về phần độ khống chế mười thành còn gọi là bán bộ Thánh Hoàng. Đương nhiên bán bộ Thánh Hoàng và Thánh Hoàng chính thức vẫn có chênh lệch hết sức rõ ràng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.