Chương trước
Chương sau
Tà Vương kinh ngạc, đây là lực lượng hiếm có, cũng giống tà ý của hắn, đều thuộc về lực lượng cao cấp nhất, nếu như tu vi Hạ Vĩnh Tầm đạt tới cấp độ của hắn, hoàn toàn có thể đấu với hắn, đáng tiếc lại không phải.

Tam luyện cao giai đúng là rất cường đại nhưng so với tứ luyện cao giai lại quá yếu.

Hạ Vĩnh Tầm bạo phát chém ra một kiếm, một thiên tướng của Tà Vương bị chém trúng, trên ngực xuất hiện vết chém thấy xương, bi ý đáng sợ xâm nhập ý chí tinh thần của hắn, hắn lâm vào bi thương không thể chống cự.

Kiếm thứ hai xuyên qua trời đất, thiên địa đồng bi.

Nhìn thấy uy lực của chiêu kiếm này có thể chém giết thiên tướng của mình, Tà Vương dùng hai ngón tay kẹp lấy kiếm của Hạ Vĩnh Tầm, tùy ý Hạ Vĩnh Tầm như dùng sức thế nào cũng không rút ra được.

Kiếm của Phong Vô Ngân hóa thành vòi ròng đánh nát hư không, nó giống như gào thét, ngay sau đó sắp cắt nát thiên tướng của Tà Vương.

Chỉ thấy Tà Vương búng ngón tay một cái, chỉ kình xuyên qua hư không, đánh trúng vòi rồng, vòi ròng dừng lại, ngay sau đó hóa thành cơn gió nhẹ thổi qua.

- Toái linh!

Phong Vô Ngân quát lớn một tiếng, trên mặt hắn lộ ra vẻ tàn nhẫn quyết tuyệt, hắn không do dự nghiền nát bạo phong chi linh.

Bạo phong chi linh gia tăng thực lực Phong Vân Ngân không ít, chỉ cần có bạo phong chi linh thì hắn chỉ cần kiên trì tìm hiểu sớm muộn gì cũng trở thành cường giả tuyệt thế tứ luyện, thậm chí có thể nhìn thấy ngũ luyện trở thành Thánh Tôn.

Hiện tại Phong Vân NGân không làm thế.

Vương Tôn đã chết, Vương Tôn bị xé nát nguyên thần trước mặt hắn, hài cốt không còn, Sở Mộ bị một chưởng đánh trúng, một chưởng kia có uy lực cực kỳ đáng sợ, Sở Mộ sống chết không rõ, kiếm của Hạ Vĩnh Tầm bị kẹp không thể động đậy, hắn phẫn nộ đánh ra một kích đáng sợ, bởi vì hắn không có thủ đoạn khác, chỉ có thể đủ nghiền nát bạo phong chi linh, dùng lực lượng của bạo phong chi linh dẫn đạo và dung nhập vào thân thể của mình.

Lực lượng bạo phong chi linh cực kỳ cường đại, thập phần bàng bạc, lúc phóng thích đã bao phủ thân thể Phong Vô Ngân, dùng thực lực tam luyện trung giai của Phong Vô Ngân cũng khó có thể gánh vác được, nếu không luyện thành Ma Linh Thể trung cấp, lực trùng kích của nó đủ sức nghiền nát thân thể hắn.

Dù là như thế đan điền của Phong Vô Ngân cũng xuất hiện vết rách, kinh mạch cứng cỏi không chịu nổi lực trùng kích cuồng bạo đáng sợ nên vỡ vụn từng khúc, xương cốt vang lên tiếng ken két như sắp nứt vỡ, cơ bắp phồng lên, gân xanh nhô lên giống như sắp nổ tung, gương mặt hắn đỏ rực.

Phong Vô Ngân cảm giác thân thể của mình hóa thành phong bạo tuyệt thế.

Lực lượng này quá mức cường hoành, tràn ngập năng lực hủy diệt, nếu không phóng xuất ra thì hắn không chịu nổi mà chết.

Cố nén đau đớn trên người, sắc mặt Phong Vô Ngân dữ tợn và đỏ rực, hắn cắn chặt răng điều động lực lượng toàn thân và rót vào kiếm của mình.

Hắn dùng ý chí tinh thần điều động lực lượng vượt qua cảnh giới bản thân, giống như tiểu hài tử kéo vật nặng vượt qua khả năng của mình nên vô cùng gian nan.

Phong Vô Ngân cảm giác đầu của mình như vỡ ra, hắn điều động lực lượng toàn thân, toàn rót vào trong linh kiếm, năng lượng tràn ngập hủy diệt làm linh kiếm thừa nhận gánh nặng quá lớn, có thể dự đoán linh kiếm này sẽ bị hao tổn, hiện tại đây chỉ là việc nhỏ không đáng kể.

- Chết!

Phong Vô Ngân gầm lên giận dữ, dường như muốn phát tiết tất cả thống khổ của bản thân ra ngoài, hắn rống một tiếng nhưng không có chút tiêu sái trong đó.

Âm thanh ầm ầm vang vọng thiên địa, một kiếm khủng bố chém xuống xé rách không gian, cắn nát đại địa oanh kích Tà Vương.

Uy lực của một kiếm này tuyệt đối đạt tới tứ luyện, hơn nữa không phải tứ luyện sơ giai, mà là đạt tới tứ luyện trung giai đỉnh phong, đã có thể uy hiếp phân thân của Tà Vương.

Đối mặt một kiếm của Phong Vô Ngân, phân thân Tà Vương không dám xem thường, hắn lập tức buông hai ngón tay ra, hắn đánh ra một chưởng đánh tan phong bạo hủy diệt.

Phong bạo hủy diệt và Thiên Tà Chưởng va chạm với nhau, ngay sau đó Thiên Tà Chưởng bị đục lỗ nhưng không tiêu tán, Thiên Tà Chưởng vẫn bay về phía Phong Vô Ngân.

Thân thể Phong Vô Ngân bị tổn thương nhiều chỗ, máu tươi đầm đìa, hắn gần như hóa thành huyết nhân, bộ dạng lung lay sắp đổ, đối mặt Thiên Tà Chưởng của Tà Vương, căn bản không có năng lực né tránh gì.

Hắn biết rõ nếu bị đánh trúng một chưởng này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng Phong Vô Ngân không sợ hãi, miễn cưỡng lộ ra nụ cười nghênh đón tử vong.

Thân thể hắn nứt vỡ dưới Thiên Tà Chưởng, Hạ Vĩnh Tầm trơ mắt nhìn Phong Vô Ngân cũng như Vương Tôn, thân hình nổ tung, ngay cả nguyên thần cũng bị diệt vong, hắn cảm thấy trái tim như bị đâm một kiếm.

Hắn và Phong Vô Ngân có quan hệ sâu hơn Vương Tôn, bởi vì trước khi gây dựng Cổ Kiếm Minh, hắn là hảo hữu với Phong Vô Ngân tựu suốt mấy chục năm.

Bi ý không thể hình dung, tóc của Hạ Vĩnh Tầm bạc trắng như sương, bay bay lên, thiên địa nguyên khí rót vào trong người hắn, bi ý tràn ngập tám phương, khí tức toàn thân tăng lên, từ tam luyện cao giai đạt tới tam luyện đỉnh phong sau đó lại là tam luyện cực hạn.

Thực lực Hạ Vĩnh Tầm chỉ mới đạt tới tam luyện sơ giai mà thôi, bởi vì Vương Tôn chết và Phong Vô Ngân chết nên bị kích thích hai lần, đạt tới tam luyện cực hạn, loại đột phá như thế này không gì sánh nổi, tăng lên cực lớn không gì sánh kịp, nhưng Hạ Vĩnh Tầm thà răng thực lực không tăng lên cũng không muốn như thế.

Không có nếu như, không có hối hận, tất cả đã xảy ra, hắn muốn làm chính là giết chết kẻ thù, báo thù cho Vương Tôn và Hạ Vĩnh Tầm.

Nhưng thực lực đạt tới tam luyện cực hạn vẫn không đủ, hắn còn kém Tà Vương quá xa, không thể dựa vào thứ gì bù đắp được.

Mặt khác hai người Lôi Phách và Không Lưu cũng bộc phát toàn bộ thực lực của mình, không để ý bản thân, dùng xu thế liều mạng công kích, hai tên thiên tướng của Tà Vương trọng thương.

Vào lúc hạ sát thủ lại bị phân thân Tà Vương ngăn cản.

- Các ngươi đi!

Lôi Phách gầm lên giận dữ, hắn không do dự bạo tạc lôi đình chi tâm, lôi đình chi tâm ẩn chứa lực lượng không kém gì bạo phong chi linh, lực lượng phóng thích rót đầy thân thể Lôi Phách.

Lôi Phách thấy rõ kết cục của Phong Vô Ngân, hắn cũng giống như Phong Vô Ngân, căn bản không thể gây tổn thương tới phân thân Tà Vương, cho nên hắn lựa chọn...

Tự bạo!

Đúng, Lôi Phách lúc này có thực lực tam luyện sơ giai, hắn bạo tạc lôi đình chi tâm, sau đó hai bên kết hợp lại sẽ gia tăng uy lực đủ nổ chết cường giả tứ luyện trung giai, cho dù tứ luyện cao giai không tránh kịp cũng vẫn lạc như thường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.