Vĩnh hằng linh kiếm xuyên qua thân thể ma sát, lực lượng đáng sợ bộc phát như mạng nhện bao phủ toàn thân ma sát.
Ma sát dừng tất cả động tác lại, trên gương mặt vặn vẹo, trên thân thể có vô số gương mặt nghiền nát đều biến thành bộ dạng hoảng sợ.
Oanh, giống như sương mù nổ tung, thân thể đen như mực nghiền nát thành mảnh nhỏ.
Cả quá trình, Phong Vô Ngân và Hạ Vĩnh Tầm không có cơ hội ra tay, đây là kết quả tốt nhất.
Ma sát tử vong, tan thành mây khói, một tinh thể đen kịt rơi ra, kiếm của Sở Mộ điểm vào khối tinh thể màu đen đó, kiếm nguyên bao phủ bàn tay, Sở Mộ cầm tinh thể trong tay.
Đó là khối tinh thể bất quy tắc, nó lớn như trứng vịt, toàn thân đen kịt như thủy tinh đen, trong đó có một tia năng lượng màu đen ba động.
- Vận khí của chúng ta không tệ, vừa ra tay đã có thu hoạch.
Lôi Phách nhìn tinh thể màu đen và nói ra:
- Nhưng đây là cái gì?
- Có lẽ là một loại bảo vật.
Vương Tôn nhìn xem, nói ra:
- Cũng có thể là truyền thừa.
- Ta lấy ý niệm dò xét một phen.
Sở Mộ nói ra, ý chí của hắn mạnh nhất trong đám người, cũng thích hợp nhất, hơn nữa ma sát là hắn giết, do Sở Mộ xem xét cũng là chuyện đương nhiên.
Ý niệm chạm tinh thể màu đen và rót vào bên trong, Sở Mộ cảm giác ý niệm của mình không ngừng xoay tròn, tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1980590/chuong-3157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.